Sự vấp ngã từ chiến tranh Việt Nam không làm cho Hoa Kỳ xao động, tất cả mọi sai lầm đều được xóa bỏ với sự ra đi của Ông Richard Nixon. Dân chúng Hoa Kỳ vẫn tin tưởng vào sự lãnh đạo của Đảng Cộng Hòa, tiếp tục bầu cho Ông Gerald Ford vào chức vụ Tổng Thống. Nghĩ thế cũng phải, vì trong thực tế, chiến tranh hình như là liều thuốc trợ lực cho nền kinh tế Hoa Kỳ, guồng máy vẫn chạy đều đặn và êm ả hơn bao giờ, chỉ muốn xả xì chét tí xíu khi Ông Jimmy Carter thuộc đảng Tự Do được bầu vào chức vụ Tổng Thống.
Guồng máy điều hành xứ Hoa Kỳ vẫn giữ nguyên chiến thuật đã có. Dân chúng Hoa Kỳ vẫn thích đường lối điều hành của Đảng Cộng Hòa với việc Ông Ronald Reagan trở lại, và cứ thế, hai Ông Cộng Hòa quậy thì chen vào một Ông Tự Do để nghỉ xả hơi. Ông bầu guồng máy vẫn tiếp tục đưa võ sĩ thượng đài, tiến cát-sê quá cao, tội gì mà không đánh. Hăng nhất và làm sôi sục dòng máu nóng dân chúng Hoa Kỳ vào thời điểm quân đội Hoa Kỳ tham dự chiến tranh Gulf War lần thứ hai, dân tình hỉ hả, không thế thì làm sao Ông George W. Bush có thể nằm tại vị trong 2 nhiệm kỳ. Đã nói càng đánh mạnh, càng ra chiêu càng nhuyển. Trong binh pháp, như thế ấy gọi là thế chẻ tre. Thế là tới tấp các cuộc chiến ở Afghanistan, rồi đến Iraq…đến khi nhắm mắt va đầu vào cột đèn, chạm nháng lửa vào chiến tranh khủng bố thì mới thấy sao đom đóm. Lúc xưa đao đâm không thủng, nhưng lần nầy, sự giao động đã làm nghẻn luồng khí vận hành, cơn sốc thật sự đã đã đến với Hoa Kỳ. Cơn đau sẽ kéo dài đến bao lâu?
Việc hẳn nhiên là chẳng có ai biết được thời gian bao lâu tình hình sẽ lại sáng sủa. Những việc mà đám dân ngu cu đen biết thì những người lãnh đạo đã biết từ 10 năm về trước. Không thế, ai cũng biết việc quốc phòng thì suy ra anh nào cũng có khả năng làm lãnh tụ cả.
Lần nầy, dân xứ Hoa Kỳ chọn Ông Barack Obama vào chức vụ lãnh đạo, tôi sực nghĩ đến câu thường nghe "You can't sell ice to The Eskies nor sand to The Arabs". Đây là lý do tôi nghĩ tại sao Ông John McCain thất cử lần bầu phiếu vừa rồi. Dân Hoa Kỳ lần nầy có thể muốn một thế giới ổn định hơn, nhất là tại xứ sở của họ. Guồng máy điều hành của Đảng Tự Do mà Ông Obama đứng đầu có nhiệm vụ thi hành sự mong muốn đó của người dân Hoa Kỳ và toàn thế giới.
Ông Barack Obama chỉ là hình ảnh tượng trưng. Giải Nobel Hòa Bình được trao cho Ông ta với lời nhắn nhủ thầm với guồng máy lãnh đạo hiện hành xứ Hoa Kỳ. Hãy đại diện để mang lại hòa bình và thịnh vượng cho toàn thế giới. Chỉ mong là những vị lãnh đạo xứ Hoa Kỳ cũng có cùng một mong muốn giống như tôi.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.