Chủ Nhật, 5 tháng 9, 2010

LỜI CHÚA CHÚA NHẬT 23 THƯỜNG NIÊN C (Lc 14, 25-33)

Ai Hiểu Sự Thiên Chúa Muốn? 
Ai trong loài người có thể biết được ý định của Thiên Chúa? Hay ai có thể suy tưởng được sự Thiên Chúa muốn? Vì những ý tưởng của loài hay chết thì mập mờ, và những dự định của chúng tôi đều không chắc chắn. Vì xác hay hư nát làm cho linh hồn ra nặng nề, và nhà bụi đất làm cho lý trí hay lo lắng nhiều điều ra nặng nề. (Kn 9, 13-18).
 
Nếu chúng ta trả lời được câu hỏi trên thì ít ra sẽ có rất ít người phạm tội hay mắc lỗi cùng Chúa!? Bởi hết thảy chúng ta loài người là thứ hay chết nên nhiều ý tưởng cứ ra mập mờ!? Và rất phải khi thân xác chúng ta luôn được chìu chuộng thì linh hồn không ra nặng nề làm sao được cơ chứ!? Và căn nhà bụi đất mà chúng ta cứ phải khư khư chăm giữ sẽ làm lý trí của chúng ta luôn phiền muộn và thật nặng nề!?.

Là con người trần gian thì không ai mà không lo nghĩ, băn khoăn, lo lắng, bận tâm, và không bao giờ thoát khỏi những sự suy nghĩ viễn vông cho cuộc đời không những cho ngày hôm nay mà thôi! Nhưng còn là dự định cho cả một tương lai xa xôi rất mập mờ và rất không thực tế nữa!. Còn cuộc sống hiện tại của chúng ta ư!? Xem ra như rất mâu thuẫn với những dự tính cho tương lai của chúng ta, rất khó để trở thành hiện thực, vì hầu hết chúng ta ai ai cũng có những đam mê trong hiện tại, trong cuộc sống ngày lại ngày của chúng ta. Những đam mê không dễ bỏ này khiến giấc mơ tương lai kia sẽ luôn là giấc mơ và mãi mãi chỉ là mơ!?.


Có phải con người ta không hiểu hay không biết những gì mang lại sự tốt đẹp cho mình và cho linh hồn đời đời của mình đâu! Nhưng thưa nguyên do là gì nhỉ!? Có phải vì những lý do rất ư là tầm thường hay không? Có phải vì chúng ta đòi hỏi cho được hơn những gì mà Chúa ban cho chúng ta nhưng không? Có phải vì chúng ta đòi hỏi hơn cái mà Chúa ban cho lương thực hằng ngày? Có phải vì chúng ta đòi hỏi cho được cái mà không phải là của ta? Có phải vì chúng ta cứ phải tranh nhau hơn thua? Có phải vì chúng ta yêu cái thân xác của mình nhiều quá cho nên cái Tôi nó trở thành quan trọng? Và khi mà cái Tôi trở nên quan trọng thì mọi việc và mọi điều chúng ta muốn có, nó trở thành nguy hiểm, ngay cả cho chính tánh mạng của chúng ta?. Chính những khi ấy, chúng ta đã để cho ma quỷ chúng cai trị chúng ta rồi! Và rồi tất cả mọi thứ chúng ta muốn đều trở thành cái cớ làm cho chúng ta xa Chúa ngày càng nhiều hơn, và rồi dần dần chúng ta không còn biết Chúa là ai nữa cả! Bởi ma quỷ chúng rất tài tình, chúng làm nhiều xảo thuật để chúng ta chỉ biết ngụp lặn trong hết đam mê này cho đến những đam mê khác? Nhiều lắm thưa anh chị em! Bởi ai từ chối tiền bạc bao giờ? Bởi ai từ chối những mối ngon bở do những mối làm ăn bất chính? Dễ làm và dễ có tiền? Chỉ cần một chuyến làm ăn trót lọt có thể cho chúng ta nhàn cư hưởng thụ suốt cả một năm trời?. Nếu chúng ta biết kềm hãm thân xác hay chết của chúng ta thì chúng ta không đến nỗi nào để trở thành những tội nhân, từ trong thân xác của chúng ta, cho đến gia đình, họ hàng thân tộc, xã hội, và là tù nhân trên đất nước của chúng ta. Ắt nhiên trước mắt mọi người chúng ta là một tội phạm, là một người vô dụng, bất hảo, nghiện ngập, bất trị, là con đỉa chỉ biết ăn bám vào xã hội. Nhưng có ai biết nhìn thấy chính mình trong gương xem hình hài bây giờ của mình đã biến đổi ra sao? Bởi có ai tỉnh đâu mà thấy được chính mình? Cho đến khi sức khoẻ của chúng ta không còn .... Cho đến khi ma quỷ chúng nhả chúng ta ra .... Để đi tìm một linh hồn khác .... Thông thường thì đây là lúc mà chúng ta rất sợ hãi, khủng hoảng vô cùng, bởi thần Chết đang lấp ló trốn gần xa đâu đó, sẽ mang chúng ta đi một nơi mà chúng ta không muốn đến. Phải đó, làm sao ai trong chúng ta lại muốn đến nơi đó chứ! Nhưng khi chúng ta còn sống đây lại không một ai trên đời biết dành thời giờ, để dành để dụm cho hành trang thật đầy đủ của chúng ta?.


Khi chúng ta còn sống trên trần gian này, ai ai cũng tất bật vất và làm ăn, chỉ mong sao cho ấm cái thân, mà quên đi tất cả!. Quên đi linh hồn đời đời của mình vì linh hồn là thứ linh thiêng chúng ta không thấy được? Quên đi gia đình vợ chồng con cái của mình vì ai cũng có cuộc sống cho riêng mình? Linh hồn ai nấy giữ? Xác thân ai nấy lo? Tiền ai nấy cất giấu? Con cái đứa nào khôn thì tự lo cho chính mình vì cha mẹ bận việc riêng của cha mẹ? Anh chị em ai chết thì mặc ai, bởi ai dại thì ráng chịu? Không biết làm giầu thì ráng mà chịu vì không ai ngồi không mà giúp đỡ cho người làm biếng? Ai nghèo đói, bệnh hoạn, tật nguyền thì không phải bổn phận của tôi, vì anh nghèo khố rách áo ôm có phải đó là cái số nghèo mà anh phải gánh chịu, chứ làm sao tôi nuôi hết được một thế giới nghèo?.


Đấy trần gian là thế đấy thưa anh chị em! Nhưng có phải cá mè một lứa? Hay vơ đũa cả nắm? Tất cả mọi suy nghĩ của con người thì rất trần tục cho nên người tốt thì quả đếm trên đầu ngón tay? Vì thế cho nên, con người thiếu Tình Yêu của Thiên Chúa thì đều không thể hiểu nổi Ý muốn của Thiên Chúa được đâu! Tôi để ý một điều rất thường tình của con người, là tất cả chúng ta hay làm khác và nói khác đi với những gì điều luật của Thiên Chúa đặt ra lắm! Thật ma quỷ thay khi chúng ta làm những điều sai luật Chúa mà miệng thì cứ kiếm đủ lý do để chống chế cho việc làm bất chính của mình, nhất là những con người lợi dụng Thánh Danh Thiên Chúa, để được lòng tin của mọi người. Y chang như những con người mà Thiên Chúa trách mắng họ là phường pharisêu, biệt phái, và nhà thông luật. Phường này thì thời nào cũng có, chúng ta thấy nhan nhãn khắp mọi nơi, nhất là trong khuôn viên của nhà thờ? Vậy, chúng ta phải làm sao để mà thông hiểu ý muốn của Thiên Chúa? Chúng ta chẳng thể hiểu nổi được đâu khi mà Thiên Chúa không mạc khải cho chúng ta biết. Chúng ta muốn biết thì trước hết chúng ta phải biết kiếm tìm Thiên Chúa và mọi sự ở Trên Trời. Sau là khẩn cầu với Thiên Chúa giúp chúng ta trở nên con cái tốt đẹp của Ngài, có nghĩa là luôn cầu nguyện với Ngài để Ngài link được với chúng ta. Sau hết khi chúng ta tự kiểm điểm lại chính mình và thấy rằng cái Tôi nơi mình đã mất và từ bỏ những thói hư tật xấu để trở về với Chúa, nhất là sự bình an trong tâm hồn. Khi có ơn Chúa thật sự, Chúa sẽ ban cho chúng ta từng người một, có tài năng riêng để thay Chúa đem Tình Yêu của Ngài đến cùng anh chị em nơi đâu có nhu cầu cần thiết. Không ai sẽ giống ai vì tất cả chúng ta đều là khí cụ khác nhau do Chúa dùng và ban ơn. Vâng, Chúa Thánh Linh chính là nguồn Ơn Ban của Thiên Chúa Cha ban tặng cho con người rất nhưng không, cho những ai biết tìm kiếm Chúa. Amen.


Y Tá Của Chúa,
Tuyết Mai
(nguồn : thanhlinh.net)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.