Thứ Bảy, 19 tháng 9, 2009

Hồng Trần Dõi Bước (tt)

Người Hoa tinh thông về nghệ thuật kinh doanh nên biết nắm thời cơ khi nhìn thấy các cơn sốt xuất hiện. Nhớ ngày nào, lúc cơn sốt Chim Cút tại Việt Nam đang thịnh hành, KÊ phải ngưng gáy, nhường bước cho những tiếng cút cu nho nhỏ nhưng lại hót ra vàng, cả xóm cả làng chỏng khu nuôi cu cho mau lớn. Giời ơi! Không phải là chuyện ai khôn ai dại, nhưng việc chui vào hay rút ra đúng lúc mới gọi là nghệ thuật, tinh thông hay đú đẩn chỉ cách nhau có một lằn ranh, thật khó mà phân biệt. Truyện tiếu lâm nhé, chạy theo cơn sốt vớ vẩn thì cả ngày cứ dán mắt vào quảng cáo khuyến mãi hạ giá, 'pót' từ máy vi tính xách tay của các anh Nông Gia thời hiện đại, mua hàng lố giấy tói-lịt on-xeo, mua cả nến thơm theo cung cách của những hiệu ăn thời thượng, rinh về chất đầy cả một căn phòng. Lợi ích thực tế…anh chủ siêu thị cười hớn hở…anh cu-li chồng…hổn hển rinh giấy, nhọc đủ điều thì còn hơi đâu mà sinh hoạt chuyện bù khú, mệt bà cố!

Đến khoảng năm 79, cơn sốt thuyền nhân đạt đến mức rầm rộ, trại tị nạn ở các nước Á Đông lân cận đầy kín người vượt biên. Thời cơ đến cho những chủ tàu nhìn thấy cơn sốt, tạo vài chuyến vượt biển cho thuyền nhân thành công, lúc ấy ôm cả rương vàng sang xứ khác lập nghiệp. Tôi  học được một kinh nghiệm mới từ việc nầy, muốn làm việc gì cho ra ngô ra khoai thì phải tinh thông nghệ thuật nhìn thấy các cơn sốt, bước nhầm lằn ranh sẽ trở thành sốt xuất huyết chẳng mấy hồi.

Hồi ấy là thời vận của các ngư dân, đúng ngay cơ sở nên chuyện vượt biển không là vấn đề lớn như những cư dân tại thành phố, đa số thuyền nhân tôi biết được là cư dân ở vùng ven biển, thời vận đến, phần đông bỏ nghề chài lưới của Ông tổ họ Lạc, theo Chú Sam lên đỉnh Hô-ly-wút nhìn chốn phồn hoa, gió thời vận là thế. Ai biết được thời vận? Vài chục năm sau, gió thời vận lại thổi vào đồng bằng, cơn sốt đất đai thổi mạnh, các anh nông dân giờ đứng thẳng cột trụ, cứ sừng sững, rắn chắc như Anh Vọi thì Cô Hiền nào chả mê! Gió thổi đủ mọi chiều, huề cả làng nhé.

Chuyện dài vượt biển thường chỉ xảy ra cho cư dân thành phố. Vòng vàng tháo nộp cả rồi, chờ mãi vẫn không thấy bóng chiếc tàu, hỏi ra mới biết Ông Nô-e đã vượt biển Đông từ vài năm trước. Lại chuyện anh nặng bóng vía, vượt biên đú-bồ hay nhiều lần hơn thế mà chỉ quanh quẩn ở những trại giam. Chuyện vượt biên là chuyện dài, tóm gọn… Nếu cơn gió Tháng Tư  không thổi đến thì …

 

 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.