Tôi vẫn còn nhớ gương mặt của Ông Trần Văn Hương lúc xuất hiện trên màn ảnh vô tuyến truyền hình trắng đen vào những ngày cuối tháng Tư. Hẳn là Ông cũng mang tâm trạng bực tức, thù... khi bị… ấn vào chức vụ hữu danh vô thực nầy, giọng chua xót… Người bạn đồng minh đã rời bỏ chúng ta rồi! …Từ điển Con Bò Cười chú thích đó là dịch từ nguyên văn của Tổng Thống Gerald Ford tuyên bố tại New Orleans …đối với Hoa Kỳ, cuộc chiến Việt Nam đã "kết thúc". Câu nói rất trung thực từ một người làm chính trị… có lẽ vì Ông ta xuất thân là Nhà Giáo. Hồi ấy, tôi thật sự không thông hiểu thời cuộc nên chả có ấn tượng với câu nói ấy…một dạo…tôi cảm thấy phẩn nộ về sự trốn chạy nhục nhã của những tên to đầu…giờ đây…tôi cũng sẽ lập lại lời nói lịch sử ấy nếu được cầm micro…vì…Bố Tây đã đạo diễn như thế…tất cả chỉ là diễn viên cho một trò chơi vẫn kéo dài…trò chơi quyền lực!
Người Hoa lúc ấy vẫn nắm quyền lực về kinh tế. Thật sự là mang thân phận béo phì, vú to, mới lo sợ chuyện bị nắm vú vắt sữa, kiểu như Bố Tây chỉ còn lon Sữa Ông Thọ thì lo gì chuyện ấy. Người Việt gốc Hoa lúc ấy cũng lên tiếng phản kháng đối với những việc sờ vú bất hợp pháp nên bắt đầu treo cờ Trung Quốc, dán ảnh Chủ Tịch Mao trong vùng Chợ Lớn. Hẳn là có những vụ thương lượng diễn ra, ngoài mặt thì việc kiểm kê các cơ sở kinh doanh thương mại vẫn tiến hành, nhưng cửa lại mở phía sau cho những cuộc xuất cảnh ào ạt của con cháu Chú Hỏa, xuất cảnh bán chính thức. Có tiền mua tiên cũng được, tôi hơi buồn khi ngẩm nghĩ về thân phận mình trong lúc ấy. Lại Ông Giáo Già vỗ vai và rỉ vào tai tôi một câu khá vô duyên
Cám ơn đời, mỗi sớm mai thức dậy,
Ta có thêm ngày nữa để yêu thương.
Merci à la vie, chaque matin que je me réveille,
J'en ai encore une autre journée pour aimer.
Thank you to life, every morning that I wake up,
I still have another day to love. (Kahlil Gibran)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.