Thưa các bạn,
Nói "Rừng và Biển" thì thánh Bách sẽ cự tôi liền, vì đối với y đi với Biển thì chỉ có Thuyền, không có thứ nào khác có thể đem ra ví von trong tình vợ chồng hay hơn. Hẳn các bạn cũng đồng ý với y. Y là giáo sư Việt văn, còn tôi là thợ chớp ảnh, y nói bằng lời còn tôi nói bằng ánh sáng, với y chỉ dùng tai, còn tôi phải dùng tới mắt, một giác quan sở trường của cánh đờn ông.(phải hông PHT).
Mấy tuần trước đây, trên đường đi chớp ảnh xa tận Phú Giáo Bình Dương, đi qua mấy cánh rừng cao su bạt ngàn ngay mùa thay lá, lòng đã rộn ràng,… nhớ đến ex Bùi giờ đang làm "con nai (…) ngơ ngác đạp trên lá vàng khô".
Hôm qua, con gái nhờ tháp tùng trong chuyến đi ngoại cảnh chụp ảnh cưới, đoàn đã phải chạy đua với ông mặt trời, lên rừng, xuống biển. May sao trời đẹp, tính toán vừa khớp giờ giấc. Rừng cao su hôm nay lá xanh đã ra nhiều vì tuần rồi áp thấp nhiệt đới mưa mấy ngày liên tục. Đến phải nhờ chuyên viên về hiệu ứng mùa thu, leo lên cây rung cho lá vàng rụng (như trong hình chụp). Ra đường rầy xe lửa, gặp lúc tàu qua phải tạm lánh vào các lùm cây 2 bên. Ra biển Long Hải kịp lúc mặt trời lặn cho những shot cuối của chuyến đi. Ra về, tất cả đều mệt nhoài.
Lựa ra ít tấm ảnh làm phóng sự cho chuyến đi, post lên anh em xem chơi.
Thân,
757
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.