Chủ Nhật, 27 tháng 12, 2009

Hồng Trần Dõi Bước (tt)

Cây roi là vật dụng tiêu biểu dùng khi thi hành một hình phạt. Người Tây Phương xử dụng roi da, Đông Phương dùng roi mây, gàn kiểu chơi liều như cha dáo-xư ghe tôi lại khoái dùng roi cá đuối. Dù rất ngán ngọn roi đã lên nước bóng của Ông Giáo Già, nhưng đồng thời lại thấy ông oai phong hẳn ra với ngọn roi vắt trên mình, trông thấy đã toáng người. Nhà giáo cần có ngọn roi, càng to càng uy lực, thời hiện đại, vật tương trưng đầy uy quyền ấy của nhà giáo đã bị tước đi, tiếc cho một phương cách chỉnh sửa lỗi lầm đơn giản và hiệu quả đã tàn dần theo năm tháng. Nhà giáo có bút vẫn chưa đủ, cần phải có roi.

Đấy là chuyện thi hành án phạt nơi học đường với thí dụ điển hình là ngọn roi. Xã hội to lớn hơn nên hình phạt cũng đa dạng. Mở đường với câu chuyện đi lưu đày của Adam và Eve, sang đến hình phạt ném đá trong sự cố người đàn bà ngoại tình với câu danh ngôn vượt thời gian "Let he who is without sin cast the first stone", được tận tình dùng làm câu chạy tội trong giới chính khách thời nay. Dùng sắt nung đỏ châm vào da thịt khi tra khảo là một phương cách tàn độc, nói chi đến việc nướng cả người tội nhân trên lửa thật quá tàn ác. Tôi dù giờ cư ngụ ở xứ sở thích dùng thịt nướng nhưng ít khi dùng thịt lối ba-bi-kiu là vì thế, món thứ nhì không thích dùng là thịt cầy vì kỵ tên. Hình phạt cột cổ vào cối đá quăng xuống biển thì ít khi nghe đến nhưng chẳng phải là không có. Khi mới đến cư ngụ nơi đây, tôi thường nghe những chuyện thanh toán của công đoàn bến cảng, có hiềm khích hay chống đối thì chỉ vài hôm sau sẽ thấy thi thể lềnh bềnh trên mặt sông, cách thức nầy áp dụng cho cả hai phương thức tự vẫn hay muốn phi tang vật chứng. Lao tù là hình phạt tiêu biểu nhất cho thời hiện đại, phạm tội hình sự ắt sẽ được quan tòa phát bản án nằm nhà đá. Bởi mang tính cách hiện đại nên lao tù được dùng làm nền trong nhiều lãnh vực, từ tin tức xã hội đến thi văn ca nhạc, phim ảnh. The Shawshank Redemption dựa trên tiểu thuyết của Stephen King, pha trộn nhiều tính chất nhẫn nại, mưu trí, biến chuyển ngành nghề, phấn đấu, tình bạn v.v…hòa quyện vào nhau để trở thành một phim hàng đầu qua nhiều năm, tôi rất thích. Có đề nghị tôi khai triển tính cách ngục tù tinh thần, nhưng micro bỗng dưng bị khọt khẹt, tiếc quá!

Vườn địa đàng đã xa vời. Trái cấm chặn nơi cổ làm nghẻn hơi nên hành trình lưu đày thật vất vả, ngán roi xong lại đến tránh lưới. Nhớ đến bài nhạc Vết Thù Trên Lưng Ngựa Hoang qua tiếng huýt sáo điệu nghệ của Bác Nông, oằn oại dưới lằn roi đời nghe phát ớn. Tôi chợt nghĩ đến lối diễn giải rất mô-đen của Ông Giáo ngày nào "Nữ nhân dùng trang sức trợ thêm cho vẻ đẹp, Nam nhân cũng theo lối ấy, hằn nhiều vết roi càng thấy đẹp, cứ nhớ đấy."

Thế thì tôi lại chuẩn bị NẰM SẤP, phải thế không các Bác!

 

 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.