Chủ Nhật, 13 tháng 12, 2009

Hồng Trần Dõi Bước (tt)

Mạng web phải chăng là bản sao mạng lưới cuộc đời? Tựa như lúc bị vi-rút tấn công chiếc laptop đỏng đảnh, hai phản ứng chống trả hoặc sống chung hòa bình được thể hiện rõ ràng nhất. LO TẤT BẬT khi cảm thấy áp lực lưới giăng bủa, bị cuốn hút ngày càng sâu vào trang kinh khổ cuộc đời, mò mẩm tìm đường thoát mê cung, quả thật gian nan khi đối đầu cùng siêu vi-rút. Thích hợp nhất là dùng từ trong từ điển cho phương cách thứ nhì VUI LÀ CHÍNH, gát áp lực sang bên, quậy twist theo bài nhạc "60 năm cuộc đời". Việc sống chung hòa bình cùng vi-rút được thể hiện bằng nhiều phương cách, nhiều nhân số thì lập ra Ban Lễ Hội, Nhóm Lạc Thú… không nhiều người có thể theo trà đạo, thanh thản đu đưa nhịp võng hoặc mần mò chốn không điện lóng lánh ánh chớp loài dơi đêm…thật nhiều phương cách.

Nghề tiểu thương buôn võng cũng không thoát màn lưới. Tuy không có lúc bức tóc, gãi đầu, trò chuyện cùng bù-lon như nghiệp đại thương, nhưng cường độ xì-chét rung chẳng kém là bao. Lội phố hàng cây số quả là mệt cho đôi chân, chào hàng đâu khỏe hơn nghiệp bán cháo phổi. Xứ Mã Lai thời ấy đã tiến triển bước khá dài, cao ốc xe cộ dầy đặc, những căn hộ bề thế chẳng khác phố Phú Mỹ Hưng là bao. Trầm trồ cho tiến bộ của thời đại, nhưng đồng thời lại cảm thấy ngộp trước sự sung túc nơi phố thị, nghẹn hơi khi bị chèn vào tấm lưới chứa đầy cá. Không thể thoát nên đành chọn phương cách thứ nhì trong tiến trình chống siêu vi-rút.

Cây đại thụ vươn cao từ vùng rừng núi miền nhiệt đới thì chẳng có gì lạ. Ấn tượng nơi những nhánh cây lớn, từng cành xòe ra, rợp bóng mát cho một khoảng đất thật lớn. Bãi cỏ xanh mướt vòng quanh cây, tựa phấn son trang điểm thêm vẻ đẹp độc đáo chốn công viên, cây lớn vươn lên nằm giữa bãi cỏ xanh rì, đẹp như bức hình trên bưu thiếp. Nơi dừng chân sau những lúc dạo rong mệt mỏi.

Áp lực đến từ muôn hướng, từ lòng thấp thỏm mắt láo liên canh me nhóm lính canh lúc lẻn trại đi buôn, phát xuất từ tâm trạng hoang mang đợi chờ ngày được tung tăng chốn không có hàng kẽm gai vướng tầm nhìn, tôi đang nằm trong lưới, tôi không có lối thoát. Đồng ý nhập cuộc chơi nhưng tôi cần thời gian tịnh dưỡng.

Chốn công viên ấy tôi thường dừng chân. Chốn tôi đang tìm cách chống trả siêu vi-rút thời đại. Luồng gió mát, không còn tiếng ồn ào phố thị, cây cao rợp bóng, cỏ mượt…tôi thiếp đi trên băng ghế dưới bóng cây…dáng Lỗ Công mập mờ, trao mảnh giấy cuộn tròn, miệng lẩm bẩm lời không rõ…tôi tỉnh giấc.

SIÊU PHẦN MỀM CHỐNG VI-RÚT HIỆU CĂM XE.

 

 

 

 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.