Sách viết rằng, Triệu Phúc mưu cao kế rộng, tổ tiên lại có gốc thân cận với bọn quỷ tóc vàng nên thế lực ngày càng vững mạnh, lui tới nước ngoại bang thường xuyên, chẳng gặp điều gì trở ngại. Lại nữa, vốn nhờ nhân dáng phong nhã, Triệu Phúc được lòng giới nữ nhân, chuyện ôm cổ, kề vai, cọ ví …chuyện thường tình. Lời đồn, cả đến kỷ nữ chốn trà lâu cũng bị ma lực Triệu Phúc cuốn hút, không châm trà Ô Long phục vụ như những khách nhân thường, cho Triệu Phúc dùng toàn sữa đặc sản thẳng từ bầu. Thế nên nhân dáng Triệu Phúc ngày càng tươi, thế lực ngày càng mạnh. Tề Công khó bề cự nổi.
Sách chiến lược Google lại nhắc đến một nhân xưng có gạch đít là Danh Tướng, không nêu danh vì sợ phạm húy, nhưng cứ Google it là sẽ thấy từ trang đầu. Là dị nhân nên có nhiều huyền thoại lạ kỳ về Danh Tướng. Tuổi đã ngũ tuần nhưng tóc vẫn đen mướt, Triệu Phúc vì tị hiềm nên loa rằng Danh Tướng dùng dược phẩm Gội Là Đen, chốc lát sẽ trở lại chữ Đen nầy. Uy danh lan tỏa, ngân lượng đầy kho, tiêu toàn giấy 500,000. Khác với Triệu Phúc là người thích trên, Danh Tướng là kẻ thích dưới. Chốn cư ngụ lại không dưới chút nào, chỉ chiếm cứ địa ốc cao tầng, nằm nơi địa thế vang danh tên tuổi lịch sử như Âu Cơ, Đinh Tiên Hoàng, Hoàng Văn Thụ, Lê Văn Sỹ…khiếp người! Theo Cung Ngũ Sắc thì Đen lại là khắc tinh của Vàng, ấy vì thế nên Danh Tướng đôi lần dậm chân lún đất, c chỉ lên trời, thề rằng không thèm léo hánh đến xứ bọn Tóc Vàng, thiên hạ chổ xì chổ tám rằng DT nói thế nhưng thực sự là hết cửa. Thật vậy sao, Long Beach xa vời vợi!
Bàn dân đều biết chuyện nhưng hãi uy danh nên chỉ dám rì rào việc Ngô Lão cầu thế tử lâu năm mà ước nguyện vẫn xa vời. Lại thêm Triệu Phúc dùng ngụy kế loa việc nầy khắp bờ-lóc, xôn xao thiên hạ bàn tán một thời. Tận trời Tây bàn rằng nếu giếng quả chưa cạn và nòng khoan vẫn tốt thì chỉ việc tắt đèn làm lại, mọi nguyện ước ắt đạt thành. Nhà Ls quang minh chính đại nên điểm cho đường chuẩn bị yến tiệc và phong bì dầy, mời cao sư thì xong việc. Quả là những lời bàn chí lý, thế nên Ngô Lão công khai mời Danh Tướng lập đàn cầu tự. Thật không hổ với danh xưng, căn bệnh Ngô Lão lộ rành rành khi được DT khám tổng quát, chỉ là nhiểm sỏi khi dùng rượu chuối hột quá liều. Thế là tia nguyên tử, tia laser bắn tới tấp, tán sỏi thông nòng. Bệnh lại khỏi, nòng lại thông. Quả là lương y, quả là Danh Tướng.
Lại Google đến Bùi Công và Tề Công. Lui về nằm võng nơi gia trang, ngày đêm dùng nước mắm nên bệnh Bùi Công mười đã khỏi bảy, hết dần độc tố nên nước da mởn ra, chỉ còn màu si-cu-la chứ không sậm như thưở ban đầu. Tề Công thấp thỏm việc nầy, bèn mời lương y DT làm tư vấn. Chuyện rằng, lúc đầu bệnh Tề Công thuyên giảm khi viếng nơi lấy rái tai đèn mờ, chỉ lên tí huyết áp về việc bị nữ nhân dùng chiêu lạ, đứng bên phải nhưng lại lấy rái cho tai bên trái, chồm qua chồm lại tạo nên sự cọ sát rất khó chịu, chiêu phê quá! Tưởng rằng khỏi bệnh, nhưng độ tháng sau thì cơ thể Tề Công có biến chứng, da thịt nổi cục sần sùi, lúc đầu chỉ tím bầm nhưng dần dần thành sậm đen như màu dược phẩm gội tóc. Danh Tướng không hiểu cớ sự nên vò đầu bức tóc. Ngay đến tên Bút Gian lật kinh điển vẫn không tìm được nguyên nhân. Tề Công phen nầy chắc đi đứt!
Con Cún đọc đến đoạn nầy, quẳng ngay bản thảo, quấu nhỏ rằng Anh ấy bị Danh Tướng truyền độc tố vào người sau lần xưng tội dạo ấy, có chi lạ.
Quả người ngay mắc nạn. Họa phúc thật khó lường.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.