Thứ Sáu, 31 tháng 7, 2009

Bạn

Chào các bạn, hổm rày xem các bạn "nói chuyện" mà tôi thấy rối rắm y như Nông tôi tháo cuộn kẽm to mà làm cho nó bung ra vậy. Khi Nông tôi đi mua tre ( tự đốn ), muốn lựa cây tre thẳng phải đi 4 hướng xung quanh bụi tre thì mới tìm được cây tre thẳng ; một cây tre trong bụi nếu mà có 4 người đứng 4 góc sẽ thấy 4 hình dạng của cây tre khác nhau. Nông tôi nghĩ cuộc sống cũng vậy, mỗi người có một góc nhìn khác nhau về cuộc sống rồi tự mình đặt ra những tiêu chuẩn riêng cho cuộc sống của mình.

Lạm bàn về chữ " đủ", thế nào là đủ, lại nói về góc nhìn của mỗi người. Góc nhìn của Nông tôi về chữ đủ thì nhẹ nhàng và bình dị. Khi xưa, tôi chỉ xin như thế này là đủ :

- Một căn nhà để ở mà không phải " đại tu " hàng năm ( nhà lá thì 1,2 năm phải thay lá )

-Một cái xe gắn máy 2 bánh, tốt vừa đủ để khỏi phải động kềm búa với nó mỗi ngày.

-Một cái máy may cũ để tự may vá , đừng để mặc đồ rách.

-Một cái TV trắng đen, sao cho không có ngồi kế bên để lâu lâu phải vỗ vào nó.

-Một cái Radio nhỏ để nghe tin tức…………

            Thế là đủ rồi. Ngày nay Nông đã được hơn như thế rồi, cho nên bằng lòng  với cảnh " Sáng xách võng đi, tối xách về ".

Lạm bàn về " tiền ". Tiền làm nên tất cả, nhưng tiền cũng là thuốc nổ, nó phá hủy tất cả. Nông tôi đồng ý với LT : Chúng ta chỉ nên thuần túy là bạn, như vậy sẽ lâu bền hơn, vài hàng tỏ ý cùng các bạn.

            Nông dân gian.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.