Thứ Sáu, 17 tháng 10, 2008

Văn Chương, Rượu và Nhạc Sến

            Năn nỉ mãi, TBG mới đồng ý cho đăng bài nầy trước chuyện cuối tuần. Đây chỉ là bài phiếm lựng, các Exs đọc cho vui.

 

            Trong cuộc đàm luận với một bạn trẻ thuộc thế hệ thứ 2 bên đây (dĩ nhiên là bạc-lê Ăn-le). Người bạn nầy đã thốt một câu làm PHT phải bật ngữa, hắn bảo rằng trình độ Anh Văn còn kém và tỏ ý muốn học thêm tiếng Anh, dù rằng đã tốt nghiệp Trung Học. NGẠC NHIÊN CHƯA! PHT bèn lầm bầm trong bụng Mầy mà còn  phán như thế thì phận tao đâu còn cửa nào nữa! Từ điển đít- cộm của 762 dịch là What bloody chance do I have when you already say so! Sau nhiều ngày sờ mó tỉ mỉ các góc cạnh của vấn đề, PHT đưa ra kết lựng sơ khởi là NGÔN NGỮ CÓ CÁI HỒN. Thật sự là thế. Nếu tìm và hiểu được cái HỒN, tất nhiên là sẽ giỏi ngôn ngữ, bất kỳ là ngôn ngữ của một quốc gia nào đó. Triển khai thêm vấn đề, trong tất cả các bài viết trên diễn đàn từ trước đến nay, PHT rất tâm đắc một bài viết trong vòng 3 giây nhưng đầy xúc tích CÓ THIEEEEEC KHÔNG CÔOOOONG. Chỉ vài từ ngắn gọn nhưng đủ để cho độc giả có trí tưởng tượng phong phú dịch ra thành vài ba trang giấy, từ khía cạnh khôi hài đến khía cạnh mộc mạc của người Nam Bộ v.v…HỒN của ngôn ngữ là ở chổ đấy. Theo bình lựng của LT thì câu nầy không biết có chôm chỉa từ đâu không, nhưng người viết câu nầy thật là bậc tinh thông về ngôn ngữ.

 

            Trở về nội bộ. Lần đầu tiên khi nghe giới thiệu chức dị của GSTQ, PHT đã không ngần ngại thốt lên rằng M, thằng nầy giỏi thiệt ta! Rồi đến ngày Ông Cóc vinh quy bái tổ, dù hơi ganh tị, nhưng LT cũng phải viết lên câu liểng Thua Thầy một vạn không bằng kém Bạn một ly! Lòng kính trọng người khác phát xuất từ nơi đây, Mầy làm được việc đó mà Tao thì không, phục Mầy đó! Đấy là sự tinh tế trong văn hóa của người Á Đông.

 

            Trước khi qua phần nhạc SẾN, tưởng cũng nên viết đôi câu về rượu. Cái lạng quạng, cái ĐÃ khi uống rượu là phải nhăn mặt rồi KHÈ như tắc kè, nếu chưa đến trình độ như Danh Tướng thì cũng phải phùng man trợn má, mắt đỏ ké, tay chân quơ loạn xạ mới thấy khoái. Uống rượu mà không KHÈ thì làm sao cảm thấy cái đã đang từ từ thấm vào tim. Có Ngài trong Ex 68 uống rượu mà không bao giờ nghe KHÈ, Ngài nầy chắc thuộc về Tiên Giới, không phải người phàm.

 

            Bàn về VĂN, RƯỢU, tất nhiên phải kèm theo nhạc SẾN. Xin mở đầu bằng một cảm nghĩ về nhạc sến của một kỹ sư thế hệ trẻ đang cư ngụ ở Cali  khi bàn về nhạc của Đàm Vĩnh Hưng:

            Another "nhc vàng"  album from DVH,  you can call it "sến" if you want to. I found it a very enjoyable album, even though i am soo sick of this bitch!

Và…

            This dude is seriously sick 'love sick' is all about this album. Each song starts with a short speech, i feel 'ni da gà' and sick too 'sick of his speech', so i have to skip them.

                Không hiểu đọan nầy thì nên dùng từ điển đít-cộm 762.

            Cảm nghĩ của PHT về nhạc Sến? Trong vài dòng thì mình diễn tả như thế nầy. Khi đang mông lung nhớ ngày tháng cũ, nhớ ngày nả sai cự ly, viên đạn giấy trúng mông con Thảo (My), nghe Đàm Vĩnh Hưng rống bài Mười Năm Tình Cũ thì uống 3 ly cà phê vẫn còn thấy phê. Mới bị vợ la rầy, bật ra-dô nghe Eo-vít Phương lải nhải Ôi! Đàn bà là những niềm đau! Ôi, đàn bà là con dao làm tim nhỏ máu! Đại khái là thế. Nghe lời Sến như thế thì chỉ còn nước đi tìm bưởi mà úp mặt khóc thê thảm.

            Trên đây là vài cảm nghĩ của riêng cá nhân của PHT về Văn, Rượu và Nhạc Sến . Ex nào có bình lựng gì đăng lên đây cho tui đọc dzới.

 

 

               

 

 

 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.