Xứ Củ Chi lúc ấy vẫn còn được xem là vùng quê. Đem so sánh với thị thành tất nhiên có nhiều điểm khác biệt. Nhìn lại vấn đề nầy sau vài chục năm, tôi rất phân vân khi nhận ra câu kinh thư vòng quay…trái đất…vòng quay của Ông Giáo già cực kỳ chính xác.
Đây nầy, duy nhất một ví dụ
Người Sài thành ảnh hưởng văn hóa Tây, xây cao ốc, thích có phương tiện di chuyển là xe bốn bánh.
Người thôn quê bị ảnh hưởng văn hóa từ Sài thành, nhà tranh dần dần nhường chỗ cho nhà đúc, xe đạp biến dần, thích mang giầy Tây cho nó bảnh.
Xứ Tây Phương chuộng chủ nghĩa môi trường, thích vật dụng càng thô sơ càng tốt, thích loại chòi lá, chạy xe đạp. Thế hệ trẻ ưa chuộng lối sống gypsy, đi toàn chân đất.
Vậy ai chịu ảnh hưởng của ai…tôi thì bảo trái đất xoay vòng tròn…Bùi Công lại nhất quyết xứ Củ chính là trung tâm của trái đất.
Truy Bùi Công về vấn đề nầy, lặn lội vô Hố Bò cắm câu bắt cá, hả hê sau khi dọn sạch đĩa cá lóc nướng trui, Bùi Công xì…
Bây nhớ bài hát Ai đang đi trên Cầu Bông…?
Thầm nghĩ cha nội cũng dài dòng kiểu Sáu Trẹc, tôi hụ hợ Tui nghe đâu chỗ đó là nơi tụ họp dân giang hồ tứ chiến. Danh Tướng đánh mấy trận kịch liệt chỗ đó. Tụi đờn bà tụ tập chỗ đó nhiều lắm.
May mắn, hôm ấy micro không mất tiếng Bậy nè! Tác giả bài hát dốn chỗ bạn bè của Qua. Bây đi từ Củ Chi, tới chỗ cây cầu, quẹo mặt, chạy thêm mấy trăm thước ngó bên trái là nhà hắn. Bây muốn biết lịch sử bài hát không?
Biết được lịch sử, có thêm kiến thức, đỡ bị chê dốt quá thì ai lại không thích, tôi nâng bi Kiến thức tui còn non kém, dậy Bác Bùi kể đi.
Sau 15 phút bắt tôi xoa dầu, đấm bóp lưng, ảnh hưởng sau mấy vụ té võng, Bùi Công kể Dân thành thị bây chê con gái thôn quê mình mẩy dính phèn là có thiệc. Ruộng xứ nầy nhiều phèn, lội ruộng cả ngày thì tới móng chưn cũng cạy ra phèn. Vùng nầy lúc đó chỉ có con sông miệt Cầu Bông nước không phèn. Vụ ly kỳ là tụi đờn bà chờ đêm tối đổ xô tới đó xổ phèn. Y hệt cảnh bên Tây, lúc tắm, tụi nó rien a tous.
Tôi có thể mường tượng cảnh ấy giống như cảnh sơn nữ tắm suối vùng cao nguyên Dậy cái vụ nầy có liên quan gì tới tác giả bài hát?
Không có bộ râu dê như tác giả bài hát, nhưng nụ cười mỉm của Bùi Công lúc ấy tôi thấy cũng rất lạ Theo lời cha ấy kể cho Qua. Biết được việc xuất hiện của các thiên thần trong bóng tối đó, đêm nào cha nội cũng bày trò ngắm trăng vọng nguyệt, nhưng thiệc ra là để tìm cảm hứng, bài hát xuất hiện từ độ đó, chỉ có điều cha ấy sợ kiểm duyệt nên mới cho thêm chút xíu quần áo vào thôi.
Chắc là gái thôn quê bạo dạn hơn gái thị thành ở điểm nầy, hèn gì bọn Đầm Tây cũng bắt chước.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.