Khóc bằng tiếng Tây cũng không tránh khỏi cơn lốc đời. Sách Xuân Thu không ngừng lại ở đoạn Tề Công được 8X trợ lực, thi triển chiêu cinq fois par jour giúp khai trừ độc tố, Triệu Phúc lại dùng kế yêu tinh, loa rằng đến như Lổ Công còn chưa dám hó hé, lão như Tề Công thì chỉ đáng vất đi, giỏi lắm chỉ biết đến chiêu khóc ngoài quan ải! Lá gan to đến như của Triệu Phúc là cùng.
Nhằm nhò gì cơn lốc nhỏ của Triệu Phúc. Lạc Long Quân đưa 50 con sang Mỹ, Âu Cơ dẫn 50 con đi Pháp mới là cơn lốc thời cuộc. Thật sự, ngày ấy tôi chỉ mơ ước được cuốn vào cơn lốc đi Tây như con Cún. Trôi về đâu, cuốn đến đâu, nào ai biết định hướng của cơn lốc. Được đi Tây là đủ rồi, đơn giản chỉ có thế.
Thôi nhe Cún…
Nous n'irons plus jamais.
……………………………..
Ce soir, c'est plus la peine.
Cún, c'est fini
Nous n'irons plus jamais.
Plus jamais…plus jamais.
M! Lúc xưa kiêng dè thằng Phăng-xoa, ai dè rốt cuộc cũng bị Tây nó cưỡm mất con Cún!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.