"Có chỗ đứng" hay không phải đợi đến phần cuối mới có thể nghiệm ra. "Được huấn luyện", theo Ông Giáo già, tôi và con Cún cũng được đào tạo theo kiểu cách khác nhau. Dường như hôm ấy học trò đóng đầy đủ học phí nên chả cần tôi cật vấn, Ông vào chuyện
Bọn bây gặp tao chẳng khác gì gặp minh sư. Gặp như mấy tên nhà giáo khác, cả ngày cứ bị tên Bút Gian lôi ra tra khảo, phiền chết người!
Hiểu được những lời trên có ý nghĩa gì là chết liền, để lộ cái ngu ra sẽ bị chét vào đít, tôi phun ra một câu tạm coi là tương đối ổn Bẩm, nhà con Cún thường xuyên nhờ cậy con giải hộ phần toán học. Vùng nầy chẳng có ai qua được Thầy.
Thấy Ông lôi ra quyển Kinh Thư hình ảnh, niềm vui chợt tắt khi Ông chỉ xem một mình, tôi chỉ thoáng thấy mớ tóc màu vàng trong sách ấy, lại chăm chú khi Ông tiếp Bọn bây chỉ thông được nửa phần, đấy là phần bên dưới. Phần phía trên to lớn hơn, đấy là, bọn bây được tao chỉ dạy là có phúc, nhà cái Cún học theo kiểu Tây mà lại hành theo kiểu Ta, "Đầu Tây Đít Ta", theo phương pháp ấy là hỏng.
Lần đầu tiên được xem là qua mặt con Cún, tôi không tiếc lời nâng bi Bẩm, bố mẹ con lúc nảy có mua hộp trà, chốc nữa con sẽ đem sang Thầy.
Không quên nhắc tôi mang sang cả cháo cá, Ông tiếp Bọn bây tuy khù khờ, nhưng lại hội đủ cả học và hành. Chữ tuy không bằng cái Cún, nhưng được cái địa lợi, ngày học chữ đêm mò hang cua, như thế sẽ đem đến cho mình sự linh động, tự giải tỏa được những khó khăn khi bước vào thực tế.
Chắc chắn tôi sẽ chẳng bao giờ kể cho con Cún nghe những lời quá thực tế nầy, Thế còn con Cún? Tôi vội hỏi
Ông Giáo già ngân nga Học cả ngày như cái Cún chỉ tổ mang vào chứng nhức đầu. Bố mẹ nó chỉ duy nhất xiềng nó vào chữ học. Ngoài học ra thì nó còn chả biết thứ gì, quẳng vào thực tế là xong đời ngay. Đấy là xây nhà cao tầng trên đống cát!
- Dạ hiểu.
- Thôi, cho chúng bây đứng lên đó, phủi cát đi.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.