TBG thường thức dậy sớm, nghiên cứu những phân ni píc chờ, hoặc ra
sofa nằm làm thơ hay nghiền ngẩm kinh điển Kama Sutra của Công 'N'
gửi. PHT cũng thức dậy khi trời còn mờ sương, nhưng vì không có chui
hầm như DM (cái nầy là TT nói) hoặc cất tiếng gáy dụ dỗ gà mái dầu như
Hùng Ôkê, nên xách xe phóng một mạch trên những con đường vắng lặng,
không khí mát mẻ của buổi sáng sớm làm cho lòng mình cảm thấy thật là
vui, nhưng rất tiếc là không xì ra được câu thơ nào như TBG để gởi
tặng các bạn cả. PHT cũng thuộc nhóm 'kiên quyết', nên ở đây không có
nhậu nhẹt, tối ngày chỉ đọc mail theo như lời khuyên của TBG, thấy
cũng vui chứ không buồn tẻ gì mấy, có buồn thì kiếm chăn chùm lại, vài
ba phút sau là nổi buồn sẽ vơi đi thôi.
Bước qua một đại dương là vùng trời đã đổi khác. Ở Sài Gòn, phải xách
xe máy chạy vòng vòng thành phố ban đêm mới là vui, đường xá dập dìu
nam thanh nữ tú, nếu rủng rỉnh túi tiền, ghé vào quán nhậu, làm vài ba
lon, cà kê dê ngỗng vài câu với đội ngũ cẳng dài. Đấy cũng là niềm vui
của một Sài Gòn hoa lệ. Sài Gòn của những kẻ lưu vong thường mơ ước!
Hai vùng trời, hai cảnh trí. Vùng trời nào để mình chọn? Xin chọn vùng
trời có NIỀM VUI.
Enjoy your morning coffee.
PHT
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.