Thứ Hai, 16 tháng 3, 2009

Chuyện ... của các S.Ex 68 !!!

"Chuyện ấy" của U 60? Đơn giản lắm!
 
 
Tuổi già báo hiệu khi sinh lý bắt đầu yếu. Nhịp độ "gần gũi" thưa dần và đôi khi cũng cố gắng làm vui lòng bà vợ theo định kỳ mà trong lòng không thật hứng khởi. Những lúc đó, nếu bà xã mệt mỏi gạt ra không chịu thì trong lòng lại mừng húm vì có cớ để thoát "bổn phận sự" mà không áy náy.

Mỏi gối, chồn chân...

Bực nhất là khi đang hăng bầu máu nóng, sắp xáp chiến mà bà vợ cứ cằn nhằn, thủ thỉ chuyện cơm áo gạo tiền, thế là cái "thằng già" nó xìu xuống như cọng bún thiu. Các nhà tình dục học cho rằng trong "chuyện ấy" yếu tố tâm lý rất quan trọng nhưng U-60 (Under 60, chỉ tuổi từ 51 đến 59) là bước ngoặt của đàn ông, nó báo hiệu sự xuống dốc chầm chậm, anh nào có thêm bệnh tật thì nó tuột dốc như xe không có thắng... Không leo đồi, lội suối nhưng con người sinh học là vậy, nó điều khiển mình, đôi khi "mỏi gối chồn chân, hết muốn trèo". Thật ra ngay từ tuổi 50 trở đi các tế bào của tinh hoàn bắt đầu thoái hóa, nó được thay thế bằng các sợi collagen, lượng testosteron giảm dần kéo theo ham muốn tình dục giảm xuống. Nhịp độ giao hợp thưa dần chứ không như thời U-40. Có người than phiền rằng "súng" dường như ngắn lại. Cũng chả đến mức đang từ "đại bác" biến thành "súng lục" nhưng các cơ trơn bao quanh mạch máu của "súng ống" dưới tác dụng của adrenalin cứ co lại làm cho "thằng nhỏ" như bé đi là điều có thật. Phản ứng của các anh là không chấp nhận, tìm cách biện minh hoặc né tránh...

Nỗi "uất hận trong lòng già"

Cưới vợ, tạo dựng một gia đình, xiềng xích vợ con, cột chặt người đàn ông vào hai chữ "trách nhiệm". Khi con tốt nghiệp đại học hoặc có công việc ổn định thì người đàn ông tóc đã "muối nhiều hơn tiêu". Những tưởng giờ đây được hưởng thú vui tuổi xế chiều thì "cơ quan chủ quản" lại bắt đầu làm bộ làm tịch. Có lúc rõ là sung mãn, lúc "hắn" cứ như kẻ ốm nghén, lừ đừ, lờ đờ. Các nhà tình dục học đưa ra mớ lý thuyết của sự lão hóa và bảo "thằng nhỏ" cũng bắt đầu lên lão mất tiêu rồi. Tiếc hùi hụi! U- 60 hay "hoài trẻ" - nói "hoài cổ" thì e là không hợp: Lúc ấy sức lực tràn trề, giờ giấc chả là "cái đinh" gì, lúc nào cũng muốn được "vào cuộc" và những giây phút gay cấn thế này, dù sét nổ trên dầu, súng gí bên tai hay động đất, sóng thần cũng không nghe, không biết!

Tiếc nuối nên có ông tìm đến mấy em "non tơ" để được gọi bằng "anh ơi", "cưng ơi" mà tưởng đó là tình yêu đích thực. Đàn ông cuối đời hay mắc sai lầm là thế! Chạy đua với thời gian, sống gấp một tí để cảm thấy khí phách đàn ông còn nguyên đó nhưng ít lâu sau thì sụm. Em non tơ thấy anh "sụm" càng thích vì em chỉ cần tiền. Nhiều người đã tan nát một gia đình vì cái lý do đơn giản ấy.

Phục hồi bản lãnh?

Có người mách bảo nên sử dụng "viên thuốc thần kỳ" để vợ chồng lại có dịp vui như thuở tuổi ba mươi. Thật ra thuốc nào chả là con dao hai lưỡi, uống vô "tình hình Cu- ba" căng ngay, nhỏm dậy "trả bài" dũng mãnh như thời trai trẻ, rồi sau đó bị thuốc điều khiển mình như ma túy. Chẳng may anh nào bị bệnh tim, ráng mua một viên rồi "thượng mã phong".

Kinh nghiệm chốn "nhậu trường" dạy rằng: Lỡ ngoài đường có ai hỏi tuổi cũng nên khai thêm chừng chục tuổi. Lúc đó, bạn bè suýt xoa: Giữ sao mà trẻ trung được vậy? Mình phải cười cười, nổ rằng làm theo sách vở ông bà xưa "đêm bảy ngày ba"... cho khí huyết lưu thông, điều hòa, cơ thể mới lâu bị lão hóa. Nhưng già rồi, U-60 mà ham nhậu lại mắc thêm tật mau quên bởi các tế bào não bị say xỉn thường xuyên dễ dẫn đến lú lẫn.

Trong một cuộc nhậu vui với bạn bè cùng lứa U-60, có người chứng tỏ mình đọc sách báo nói theo nghiên cứu của Đại học Rockefeller thì có ba điều để người cao tuổi sống lâu và ít bệnh là:

1. Ăn bằng một nửa bữa ăn bây giờ;

2. Tập thể dục thường xuyên;

3. Tình dục đều đều...

Hai cái trên, ông nào cũng nhận là đúng, song cái khoản "đều đều" hơi khó theo.

Vấn đề là còn có làm được hay không. Ở đây, chất lượng là quan trọng hơn số lượng. Cái bà bác sĩ nhà mình hay viết về tình dục đã nhắc: ăn thua là kỹ thuật làm bàn, thắng cho ra thắng chứ đá nửa vời chỉ tổ bị từ chê đến... ghét!

Tuổi già thường hay mất ngủ, song đừng uống thuốc ngủ. Đại kỵ đó! Lạm dụng thuốc ngủ dễ gây hại thần kinh. Cũng đừng nhắm mắt mà đếm từ một, hai, ba, vừa khó ngủ vừa đếm mệt lắm, mà nếu có đếm hãy đếm số người tình cũ. Đếm số người tình, nhớ lại những cảm giác "bốc khói" hay "tóe lửa" để tự ru mình vào trong mộng nhưng nhớ đừng dại gọi tên bởi "nhà quản lý" vẫn đang nằm sát bên. Các nhà tâm lý học tổng kết rằng: Những kỷ niệm thân ái ngày nào nhắc nhớ trong tiềm thức khiến dễ ngủ hơn.

Hạnh phúc đơn giản lắm

Vợ chồng già, ghiền cái hơi của nhau hơn chuyện vật lộn trên giường. Lại nữa, cuộc sống còn nhiêu khê, khó khăn, nhiều đêm bà vợ "tám" đủ chuyện. Khi đó phải tỏ ra mình có học chữ "nhẫn" và có sự rộng lượng, hãy tỏ vẻ lắng nghe bà trách móc, thở than. Nếu bà ấy ngưng nói thì nên hỏi rằng em có gì cần nói thêm, tâm tình thêm không? Rằng hãy nói cho hết đi, anh còn nghe đây...

Nói về hạnh phúc thì không thể cân đong, đo đếm. Có người nói hạnh phúc rất đơn giản, sống chính là đem lại niềm vui cho người khác. Cũng có người nói vui (song rất kiêu hãnh) đó là cảm thấy mình giàu có hơn ông, bà hàng xóm. Lại có người nói hạnh phúc là sự sung sướng mà muốn sướng thì phải còn... sung...

Hạnh phúc là gì thì bỉ nhân không biết nhưng một khi đau khổ thì biết. Song biết mình đã đánh mất hạnh phúc đời thường đôi khi quá muộn. Chiều chiều, nhìn đông tàn mà mơ tưởng mùa xuân - mùa xuân của tuổi già. Đó cũng là một trong những cái sướng. Giữ cho cuộc sống an lành, có vợ có chồng, con cái thành đạt đó chính là hạnh phúc hay các cụ thường bảo là "nhà có phúc".

Mỗi mùa đông qua nên chăng các ông có "bản tổng kết" trong đầu để làm sao cho tuổi đời và tuổi của xuân không bao giờ khô héo...

'but gian HNM' cat cup

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.