Thứ Bảy, 13 tháng 11, 2010

Hồng Trần Dõi Bước (tt)

Ding Dong…

Lão Kê nhận thức đấy chẳng phải là tiếng gáy vang đầy uy lực ngày nào. Sân vườn nhà vẫn như xưa, thay đổi chăng chỉ thấy nơi vóc dáng gầy mòn của lão, thời gian quả nhiên là hóa chất tàn độc, lạnh lùng xâm nhập, gây tác động soi mòn đến mọi sinh vật. Thời dạng thẳng chân, ưỡn ngực, vỗ phập mạnh đôi cánh, cổ dãn cao cất giọng hùng hồn, báo giờ tác chiến cho mấy mụ gà mái trong sân, giờ thuộc dĩ vãng. Đâu còn gì nữa, lực không còn đủ cất tiếng gáy, mấy con châu chấu mượt mà chẳng còn làm lão hứng khởi chơi trò đuổi bắt như ngày nào. Không nhờ bộ lông đen, mấy ai biết đấy là Lão Kê thưở bốn nhăm năm trước! Lão Kê lắc đầu liên hồi, chán ngẩm nhưng không dám suy nghĩ tiếp về kiếp nhân sinh…hẳn phải có gì đấy là chân lý…hẳn phải có gì đấy là đỉnh cao…hẳn phải có gì đấy là động lực…

Lão Kê từng mơ…

Mơ được như lão Ngô. Từ ngày dẹp được ngành buôn võng dạo của lão Hủ Tíu, đời lão Ngô phất thấy rõ, ngân lượng cứ tự động chảy vào túi. Cứ được như cờ rồng phất phới nơi bản doanh nhà Ngô hẳn chẳng màng mơ gì hơn. Thang tự động rút lên tầng cao nhất, hơi nóng thơm tỏa ngập đầy phòng tẩy trần, chè thượng đẳng bánh dẻo thơm được tỳ nữ tự động dâng tận mồm, quả là lối ngoạn trăng thượng đẳng. Lão Kê lắc đầu liên hồi, chẳng dám nghĩ đến việc xa hơn.

Lão Kê cũng từng mơ một lần sánh vai cùng nhà Danh Tướng đến nơi lấy ráy đèn mờ, lão chỉ muốn tai không đầy ráy để nghe bọn Đại Lâm Linh chúng hò réo những vần điệu gì. Vui thú cuộc đời, mấy ai không nghĩ tới. Hay hiếm chăng chỉ một lần, ngồi chiểm chệ, hít thở hơi thời thượng theo từng làn kéo nơi tiệm Hải Vườn Chuối. Indulgence của cuộc sống, sô-cô-la cho cuộc đời, lão Kê thiếu hẳn những thứ đây.

Lão Kê mơ màng, lão Kê lưỡng lự trước những tường trình của lão Hủ Tíu, nghĩ trăm phần lão nầy chỉ nói phét. Chân cẳng khập khểnh như lão Hủ Tíu giờ chỉ nước đi xuống đường hầm, làm gì có giò cẳng để leo lên uống bia nơi cao tầng. Lại còn việc theo chân quan phó đi thanh tra các quán cà phê nhi-cô-lai chân ngắn trên quốc lộ 1, toàn chuyện phét không có thật.

Kiếp sống nhọc nhằn, lão Kê đôi khi muốn hét, mơ được một lần làm Bút gian, ria mép mềm nhưng lông bút cực cứng, khắc thật sâu lời hờn cực nhọn, cực thẳng. Đôi lần chạm mặt giấy nhưng lão Kê lại rút bút về. Kiếp trần sẽ thoáng qua, thôi thì dành trang giấy cho những bút có khí lực cao, lão Bút khùng lặng thì thôi, nhưng vẩy lần nào cũng tung tóe, thế mới đã.

Mơ về phương trời xa, lão Kê ước làm ông hàng xóm của lão Kim Ân viết Thánh Nhạc. Nghe lời thanh thoát, xác phàm không sạch nhưng hồn hẳn sẽ được tẩy rửa. Mấy ông nơi trời Tây, ông nơi Cali, ông ngụ vùng trồng thuốc lá, nghe Thánh Nhạc lão Kim, giờ chân khí cực cao, lại thêm nguồn trợ lực tốt, việc nhấc mình khỏi vòng kẽm cuộc đời giờ không là vấn đề. Nâng hồn càng cao, càng đến gần hơn tước bậc Chân Phước, mấy ông ấy bảo thế.

Lão Kê mơ rất nhiều…

Mơ vội, mơ nhanh, lão Kê quên hẳn giờ giành thóc. Mấy đứa nhanh chân đã giành hết phần tốt, sót duy nhất trên sân hạt thóc bể phần nửa. Kiếp trần bạc bẻo, kiếp trần chông gai, khí lực đâu để chống chọi với kiếp trần. Lão Kê nhặt vội hạt thóc bể, rảo đôi chân chẳng còn bao lực về hướng chuồng trại…

 

…Nhà thầy Bình lúc nào cũng sốt sắng. Cả tháng trời thầy đâu biết đến việc đi đứng, dù trườn bò, dù lê lết, mặc thế nào, cứ đúng giờ là thầy bấm nút. Nhạc thầy mở từ máy nghe thật dịu êm, mấy ông bạn đồng môn dân Tây "The Priests" hát quá hay, lời trong bài "Ding Dong Merrily On High" nghe rộn rả, báo hiệu cuộc hành trình vào gian trần của một Đấng từ nơi xa, cuộc hành trình có ý nghĩa nhất, lịch sử sẽ không bao giờ write off về cuộc hành trình nầy.

Lão Kê vẫn ngậm chặc hạt thóc trên mỏ đã mòn dần theo thời gian, tiếng con Chít từ hướng chuồng như tăng khí lực cho lão Kê. Năm nhăm năm nơi gian trần chả mang bao ý nghĩa, nhưng chiều nay, cuộc hành trình mang hạt thóc của lão Kê sẽ là câu chuyện nhiều ý nghĩa nhất.

Ding Dong…Ding Dong…Ding Dong.

 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.