Một bác sĩ hỏi bệnh nhân lần đầu tiên đến khám:
- Trước khi đến đây anh đã khám qua ai chưa?
- Vâng tôi đã đến gặp 1 dược sĩ. Bệnh nhân đáp
- Vậy anh ta đã cho anh lời khuyên vô bổ gì? Vị bác sĩ hỏi mà không che giấu vẻ trịch thượng
- À , ông ấy khuyên tôi đến gặp ông. Bệnh nhân đáp
-
Bác sỹ an ủi bệnh nhân:
- Tôi đã cố hết cách, anh chỉ còn sống được ít ngày thôi. Vậy hãy về nhà càng nhanh càng tốt. Người nào quan trọng nhất gặp trước rồi cứ theo thứ tự, kẻo không còn kịp đâu!
Thấy bệnh nhân có vẻ đăm chiêu, bác sỹ nhỏ nhẹ an ủi:
- Anh đã nghĩ ra người phải gặp trước nhất rồi phải không?
- Vâng đúng thế!
- Ai vậy?
- Thì một bác sỹ khác chứ còn ai nữa.
-
Trong buổi ăn tối mừng lễ Tạ ơn với các thành viên trong gia đình, ông bố thường ngày rất kiên nhẫn nhưng cuối cùng không thể giữ được bình tĩnh khi mọi người liên tục tranh cãi nhau.
- Ai cũng cho mình là đúng, vậy còn ta thì sao? Khi nào mới đến lượt ta đưa ra ý kiến đây?
Cô con gái nhỏ đang ngồi bên cạnh khẽ níu tay áo ông và thì thầm:
- Dễ thôi mà bố! Chỉ cần bố khóc ré lên là được!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.