Chủ Nhật, 28 tháng 11, 2010

LỜI CHÚA CHÚA NHẬT I MÙA VỌNG A (Mt 24, 37-44)


TỈNH THỨC ĐỂ ĐÓN CHÚA
 
Bài Tin Mừng hôm nay, Chúa Giêsu báo cho ta biết trước : Ngày Chúa quang lâm sẽ rất bất ngờ. Sự bất ngờ không chỉ về thời gian, không gian. Mà còn bất ngờ về cách thức. Không ai có thể biết trước được khi nào Chúa đến và Chúa đến theo cách thức nào, bằng con đường nào, như lời Chúa phán: “Chính giờ phút anh em không ngờ, thì Con Người sẽ đến” (Mt 24, 44; Lc 12, 40). Chúa Giêsu lấy câu chuyện thời Ông Nô-ê để dạy cho chúng ta bài học phải tỉnh thức và sẵn sàng khi Chúa đến. Ông Nô-ê và gia đình ông tỉnh thức, sẵn sàng thì được cứu sống. Còn những kẻ ham mê thú vui xác thịt, ăn chơi truỵ lạc thì bất ngờ bị nước cuốn đi. Hai người đàn ông làm ruộng, một người tỉnh thức, biết làm theo ý Chúa thì được đem đi, còn người mê muội thì bị bỏ lại. Hai người đàn bà say bột cũng vậy, một người tỉnh thức thì được đem đi, một người mê muội thì bị bỏ lại.

Mặc dù việc Ðức Giêsu đến trần gian đã được báo trước cả mấy trăm năm, được toàn dân Israel mong đợi, thế nhưng khi Chúa đến, chẳng mấy người nhận ra Ngài. Tệ hơn nữa, họ còn khinh bỉ, chế diễu, kết án và giết Ngài một cách tàn ác. Cách Ngài đến khác hẳn với cách con người nghĩ tới. Ngài đến thật bất ngờ mà loài người không ai có thể tưởng tượng ra được. Lời Kinh Thánh báo trước cả mấy trăm năm đều được ứng nghiệm, nhưng ứng nghiệm khác hẳn với cách giải thích hay cách hiểu của loài người.


Ngày Chúa đến lần thứ hai để xét xử nhân loại cũng có nhiều điều bất ngờ mà con người không thể đoán trước được, không chỉ về thời gian, mà còn về cách thức nữa. Thánh Phêrô căn dặn ta hãy sống tỉnh thức để chờ đón ngày Chúa đến : “Anh em hãy sống tiết độ và tỉnh thức, vì ma quỷ, thù địch của anh em, như sư tử gầm thét, rảo quanh tìm mồi cắn xé. Anh em hãy đứng vững trong đức tin mà chống cự” 
(1Pr 5, 8-9). Ngày đó chỉ những ai đã chuẩn bị sẵn sàng, biết sống tiết độ và tỉnh thức sống trong ân nghĩa Chúa, vâng theo và tuân giữ mệnh lệnh Chúa truyền, thực thi điều Chúa dạy mới được cứu độ.

Trong cuộc sống, nhiều khi chúng ta còn quá lo lắng về sự đời, mải mê kiếm tiền để chạy quyền, mua chức, lo làm giàu để có được nhà lầu xe hơi, để ăn chơi nhảy múa, lo cạnh tranh với ông này bà nọ, nói xấu người này, dèm pha người kia để làm cho mình được nổi tiếng, nổi danh. Nhiều khi đi làm tông đồ cũng chọn xứ béo, nhiều màu, xin thứ này, muốn cái kia… Chúng ta lo chạy đua với thời đại, mải mê dệt cuộc đời mình bằng danh vọng địa vị, bằng tiền bạc, bằng những cuộc ăn chơi vô độ, bằng những lạc thú, bằng công việc, mà không nghĩ tới đích điểm của đời mình, ngày mình chết, ngày Chúa trở lại trần gian để đem chúng ta về với Chúa. Ngày mà mỗi người chúng ta phải trình diện với Chúa về những việc chúng ta đã làm khi ở trần gian. Chúng ta cũng giống như nhà khoa học Huxley chạy ngược chạy xuôi, lo lắng sợ trễ phiên họp, vì trong cuộc họp đó ông phải đọc một bài tham luận. Ông vội vàng nhảy lên một chiếc xe ngựa và bảo người đánh xe: “hãy chạy hết tốc lực”. Khi xe chạy được một đoạn đường dài, ông mới giật mình hỏi người đánh xe: “Nhưng chúng ta đang chạy đi đâu vậy”? Người đánh xe đáp: “tôi cũng chẳng biết, chỉ biết là xe đang chạy hết tốc lực”. Mỗi khi chúng ta lo lắng về danh vọng địa vị, tiền bạc, tiện nghi vật chất, lo làm sao để được hưởng thụ. Chúng ta hãy nhớ lời cầu nguyện của Vua Khit-ki-gia khi ông lâm bệnh “Lạy Chúa, con như người thợ dệt, đang mải dệt đời mình, bỗng nhiên bị tay Chúa cắt đứt ngay hàng chỉ”
(Is 38, 12). Chúng ta hãy nghĩ tới cùng đích của đời mình “sống trên đời phải có hướng để đi, có đích để về”. Đừng chạy vu vơ như Huxley, chạy hết tốc lực mà không biết mình chạy đi đâu.

Lời khuyên tỉnh thức và sẵn sàng chờ đón ngày Chúa Giêsu đến không chỉ nhắm vào thời sau cùng, nhưng còn nhắm tới ngày Ngài đến trong đời mỗi người chúng ta, giờ mà chúng ta chết. Không ai biết được giờ nào, ngày nào mình phải bỏ thế gian này. Giờ chết đến bất ngờ, có thể ta đang làm việc, có khi đang đi đường, có thể là lúc ngủ nghỉ hay giải trí. Ngày ấy, số phận mỗi người được định đoạt một cách khác nhau: người được đem đi, kẻ bị bỏ lại, 
(x.Lc 24, 41). Tất cả đều tùy thuộc vào cách sống, cách cư xử và hành động của mỗi người ở trần gian. Chúa “cứ theo công việc mỗi người mà xét xử” (1Pr 1,17; Kh 20,12-13). Ngài “sẽ thưởng phạt ai nấy xứng việc họ làm” (Mt 16, 27; x.Rm 2, 6). Ðó là ngày của công lý, những kẻ gây ra bất công, tham ô hối lộ, áp bức bóc lột, trộm cắp, gian tham tục tĩu, thề gian, nịnh hót,… sẽ phải đền tội. Thiên Chúa sẽ trả báo, bắt những kẻ mặt dày mày dạn, lòng chai dạ đá, những kẻ mặt dày tâm đen, lòng lang dạ sói phải trả giá. Bắt những kẻ gây đau khổ cho anh em thì phải chịu đau khổ, những kẻ ăn ở bất công sẽ được trả theo điều bất công mình làm. Thánh Phaolô nói ngày đó “Ai ăn ở bất công sẽ được trả theo điều bất công mình làm; không có chuyện thiên vị” (Cl 3, 25). Còn những người công chính, sống và làm theo ý muốn của Thiên Chúa, thờ phượng và tôn vinh Chúa, hy sinh, hãm mình làm chứng cho Chúa. Yêu thương và giúp đỡ anh em đồng loại, sẵn sàng hy sinh bản thân vì lợi ích và hạnh phúc của tha nhân, làm cho mọi người nhận biết, yêu mến và tôn thờ Thiên Chúa. Đó là những người luôn tỉnh thức, sẵn sàng đón chờ ngày Chúa quang lâm. Ngày đó Chúa phán với những người công chính rằng: “Nào những kẻ Cha Ta chúc phúc, hãy đến thừa hưởng Vương Quốc dọn sẵn cho các ngươi ngay từ thuở tạo thiên lập địa. Vì xưa Ta đói, các ngươi đã cho ăn; Ta khát, các ngươi đã cho uống; Ta là khách lạ, các ngươi đã tiếp rước; Ta trần truồng, các ngươi đã cho mặc; Ta đau yếu, các ngươi đã thăm viếng; Ta ngồi tù, các ngươi đến hỏi han” (Mt 25,34-36).

Để chờ đợi ngày Chúa quang lâm, mỗi người chúng ta hãy loại bỏ những hành vi gian ác, lối sống lươn lẹo; những lời nói cay độc mỉa mai, nịnh hót; những thói đua đòi, ăn chơi vô độ. Thánh Phaolô dạy “chúng ta hãy loại bỏ những việc làm đen tối, và cầm lấy vũ khí của sự sáng để chiến đấu” 
(Rm 13, 12). Để tỉnh thức và sẵn sàng chờ đón Chúa, mỗi người hãy làm tròn bổn phận của mình: bổn phận của một người cha, người mẹ, của một người thầy, người trò, của một cán bộ, của một công dân…, dù làm ruộng, say bột, dạy học, hay buôn bán…. và làm bất cứ việc gì cũng đều làm theo thánh ý Chúa, làm để tôn vinh Chúa, thánh hoá bản thân và gia đình mình, làm mưu cầu lợi ích cho mình và tha nhân. Có như vậy, ngày Chúa đến thấy chúng ta đang tỉnh thức và sẵn sàng, Chúa sẽ đem chúng ta về nhà cha trên trời hưởng vinh quang với Người.

Lạy Chúa, Chúa đã dạy chúng con phải luôn tỉnh thức và sẵn sàng đón chờ ngày Chúa đến. Xin cho chúng con luôn biết sống theo thánh ý Chúa, làm tròn bổn phận mà Chúa đã trao. Để ngày Chúa đến chúng con không bị ngạc nhiên, không phải bối rối và được Ngài đem đi về nhà Cha trên trời. Amen.


Jos. Hồng Ân

 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.