Thứ Bảy, 1 tháng 11, 2008

Chuyện cuối tuần

PHT nhắc chừng TBG Cậu đừng có thắng chân. Tớ lái xe mà cậu ngồi bên cứ dùng chân thắng như thế thì làm sao mà lái!

TBG thả lỏng đôi chân đang bám chặc xuống sàn xe Phóng xe như cậu thì bọn mình không chừng còn đi  trước lão Bút Gian. Không nhớ tên tớ là Thắng à! Mà nầy, lão Bút Gian thật sành về tâm lý, tớ mất hết 3 ly cà phê cho bài của lão ấy.

PHT gục gặc đồng tình Lão ấy bảo các bà cụ xã hay có tánh hờn mát thật là chính xác. Tớ cứ đọc tới đọc lui câu nầy rồi suy gẫm, uống hết ly cà phê lúc nào không hay. Tớ phong cho lão ấy là tâm lý gia loại xịn.

TBG thêm lời bàn Tớ mất ly cà phê thứ nhì cho câu Bẩy Mươi Mười Bẩy. Thế mà các Exs nhà mình cứ lào xào cái câu Bỗng Dưng Muốn Khóc. Lần tới bảo đảm tớ sẽ chấp hành lời bàn của bác Toàn Thắng, cứ vào khách sạn 5 sao là chẳng phải nghe lời chói tai. Bác ấy bảo các nơi nầy làm việc rất bài bản, cứ đến rồi sẽ thấy bỗng dưng muốn chết.

PHT tiếp lời TBG Tớ hơi lo lắng khi lão ấy viết câu 'khóc ngoài quan ải', nhưng bình tĩnh lại khi nhớ đến rượu LH, nếu không thì đâu có cái danh bất hư truyền ấy. Chỉ nghĩ đến việc nầy là hết  ly cà phê thứ ba đấy cậu ạ.

TBG quay người sang PHT Xong tiệc Ha-lô-win là phải về ngay nhé. Hôm nay không có tầng 2 tầng 3 gì cả, cậu còn phải chùi bóng tàu bè, tớ thì phải nghĩ vài câu văn giúp các Exs nhà mình viết đơn gia nhập lực lượng cảnh sát giao thông. Lão Bút Gian định chuyển sang nghề sản xuất xú-cheng khi nghe có quyết nghị nầy đấy. Chuyện khó tin nhưng có thật.

BELIEVE IT OR NOT.

 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.