Thứ Ba, 28 tháng 12, 2010

Tản Mạn Cuối Năm

Ngày mùa Đông ngắn. Hỗn hợp những tia nắng lưa thưa trộn chung vào màu xám của trời mang đến cho ta cảm giác ngày thật ngắn. Không hiểu côn trùng chết phơi xác trần trụi, hay biến động nơi gian trần với những cảnh sốc vẫn tiếp diễn, thế nên tất cả cần màu trắng tinh khiết của tuyết để phủ lấp. Không là ảo tưởng, độ lạnh se da, làm co rút mọi vật thể là sự thật. Ngày thế nầy, tôi thích nghe giọng ca chất lượng như DT thể hiện bài "Dòng Đời", phiên bản Việt từ bài "My Way". Cách thức vận hơi từ đan điền, chuyển lực thẳng qua huyệt trung phủ, tràn ngập huyệt khí xá trước khi tạo nên dòng âm thanh cho tôi "cảm giác dài", phấn chấn trước khi nhận thức rằng "ngắn" đang hiện diện, ngày rất ngắn…năm rất ngắn…đời rất ngắn.

Chỉ là thoáng chốc…

Tháng 9 năm 2001 chỉ mới đấy mà thoáng chốc. Cú sốc năm nào vẫn không phai nhòa. Thường thì, khoảng thời gian 10 năm được xem là đủ thời gian cho vết thương phục hồi, nhưng cú tạt a-xít lần ấy không những đã biến đổi khuôn mặt vũ nữ Cẩm Nhung, xoay tất cả mọi việc theo góc độ 360, y sĩ chỉnh hình xem vẻ như bó tay. Dĩ nhiên, Huê Kỳ sẽ phục hồi phong độ theo phong cách mới, tiến triển nhận thấy đã có những cố gắng âm thầm đang diễn tiến, nạn khủng bố đã bị kiềm chế đến mức có thể. Vẫn còn là đồng tiền tệ căn bản trong giao dịch, Huê Kỳ không mất chỗ đứng nhưng sẽ gượng dậy với tốc độ chậm. Lấy căn bản dễ suy diễn, khi đồng AUD có trị giá khoảng 90 xu USD, có thể bảo là anh Huê Kỳ đã bắt đầu chạy bộ. Tôi vẫn không quên anh bạn đồng minh hơi già Âu Châu, tiềm lực vẫn đấy, nhưng diễn tả theo phong cách PGS, tôi sẽ viết rằng Âu Châu khoái tự nhiên, khoái "lay back" và sẽ không ngu dại gì tranh giành chức "đầy tớ nhân dân" của anh Huê Kỳ. LT & DT phải đi đôi, điều nầy, tôi tạm xài câu không thể dịch: "does it make any sense to you?". Không tự khai báo thì sẽ bị xem là chơi láo, tôi báo là anh kăng-gu-ru tựa con mực của bác Nông,  biết liếm chân, biết nhếch mũi và nguẩy vũ điệu khúc đuôi rất sành. Ông giáo già chỉ thêm ba mớ, con kăng-gu-ru thạo cả 2 ngôn ngữ Anh và Hoa, chiêu "thực tế và hư ảo", nó phát chiêu không tệ lắm.

Chỉ là thoáng chốc…

Tôi không muốn tin bản thân phải đến ngày nhai thức ăn bằng nướu răng như thế đây, thực tế phủ phàng. Anh bạn tòng phạm "chuyện cuối tuần" tóc bạc kém hẳn "ông ngoại" viết từ điển một bậc, thế mà chỉ cái đầu bạc ấy thiên hạ lại xầm xì, lại gán thêm chứng lẫn lộn màu sắc, thôi thì xem như đấy là chuyện té hầm. Dù sao vẫn mang niềm tự hào về sự chân thật, không như lão láng giềng, pót hình chớp thập niên về trước, không dám nhìn nhận sự thật.

Chỉ là thoáng chốc…

Nhưng mức đạo đức thì vẫn còn lưu như ngày nào. Càng tiến gần đến mức trời lại thấy lòng sùng đạo trội vượt hẳn. Việc ngầm không thấy không dám viết, nhưng lão Trùm xướng liền tù tì bốn phát trong một hiệp, việc nầy đáng tuyên dương. Tự thú, nếu phải chạy đua việc đạo đức thì tôi lại thua thấy rõ, tôi kịch liệt chấp nhận việc thua nầy. Hy vọng sẽ học lóm được phương thức nâng lên của sư huynh Kim Ân, cứ chờ đấy.

Thoáng chốc tan biến…sự thật hiện về…

Bút là vật chí thân, không thể không bàn đến bút. Các cây bút Âu Châu, Mỹ Châu sẽ lần lượt tái xuất hiện khi tuyết tan. Bút ta đã thấy xuất hiện với những sưu tầm rất thiền của bút khờ, đồng hành sẽ là những cú chọt trợ lực của bút khùng, sẽ không sợ tình trạng ít bài đăng vì An Nam có quá nhiều bút. Tôi không quên sự đóng góp của lão Ròm, gì chứ lão ta dễ gì chấp nhận việc không có chỗ đứng.

Ngày mùa Đông ngắn. Năm 2010 sẽ ra đi.

PHT

 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.