Thứ Bảy, 18 tháng 12, 2010

Hồng Trần Dõi Bước (tt)

Tôi trao cho 3 vị tăng xuất đĩa nhạc 'Tình khúc Phượng Hoàng", như gửi gấm trọn tâm tình đã cùng đồng hành với tôi qua bao năm. Thật ngắn gọn, không có thứ chi biểu hiện tuyệt vời hành trình nơi gian trần của tôi như đĩa nhạc đây. Tôi phấn khởi với lời sôi động, yên bình với lời êm ả, băn khoăn với suy tư, dào dạt lời đầy ước muốn, buông xuôi rồi lại gượng dậy, xót xa nhiều hân hoan chẳng thiếu. Có một lần nào, có giây phút nào, có một cơ hội nào, góp nhặt từ hồn lắng đọng tất cả tâm tình của một thời đã qua, gói ghém cả lại, cùng bước theo cuộc hành trình đã đi vào sử sách. Tôi đặt kỳ vọng vào hành trình của 3 vị tăng xuất lần nầy, thoáng phần nào mảnh đời một lần tôi đã đi qua. Hành trình sẽ dài dẳng, gian truân như Đường Tăng đi thỉnh kinh, cuối cùng sẽ tìm được chủ đích, nào ai biết…hành trình quá xa, hiểm nguy ngay trước mắt.

Giới luật đầu tiên ngày còn nơi thiền môn vẫn in đậm. Tam vị tăng xuất kiên quyết giữ lòng chay tịnh, không khai đao sát giới, tránh hướng đi về ngõ Ngã Ba Ông Tạ phủ Tân Bình, sát sinh quá liều lượng tại vùng đây từ bao năm đã phủ dầy đặc màn âm khí, tăng lữ đều tránh. Tam vị thì thầm niệm bài kinh siêu thoát.

Triệu Phúc có nhẽ là người am tường các nơi chốn nên là trạm dừng chân thứ nhất trong cuộc hành trình. Phương hướng lộ trình được Triệu Phúc chỉ dẫn tường tận cho tam vị tăng xuất, nơi nào phải đến nơi nào nên tránh xa đều được chỉ dẫn rõ ràng, kèm theo yến tiệc thết đãi khách như lệ thường của thương nhân. Tuy công việc vẫn tiến triển, Triệu Phúc than rằng có nhẽ tình trạng suy yếu của bọn tóc vàng gần đây nên ảnh hưởng ít nhiều đến công việc. Bầu sữa còn lại lúc chu du nơi trời Tây cũng được Triệu Phúc mang ra thết đãi, lại thêm hẹn ước với tam vị nếu thuận tiện hãy ghé lại trên đường về, Triệu Phúc quả quyết sẽ tăng cường thêm đặc sản ở Châu Phi. Tam vị chào tạ từ, hướng theo lối đến Hoàng Văn Thụ như lời căn dặn.

Từ xa, tam vị đã thấy dáng một gã chạy vội ngược ra phía cổng thành. Rất quen thuộc nên nhận ra ngay đấy là nhà Mõ, vừa bịt tai lại la hét trong khi chạy: "tôi không muốn biết, tôi không muốn nghe." Ngạc nhiên vì sao lại có người diễn xuất hệt bọn Đại Lâm Linh, lão Ba Số có mô-tô rồ ga thẳng hướng phủ họ Phạm, hai lão Nông, Kê cũng đến nơi sau nửa canh giờ. Dân cư ngoài cửa phủ tám rằng nhà Danh Tướng giác ngộ nhân mùa sám hối nên quyết định xưng tội thêm lần nữa, lần đầu tiên chỉ khai có nửa phần. Chỉ tội cho Tề Công, vết thương từ lần đầu tiên vẫn còn lưu sẹo, tay chân vẫn còn yếu lại thêm tâm thần xáo trộn nên lơ là với mọi việc từ độ ấy. Nhà Danh Tướng quá nài nĩ, Tề Công không nỡ chối từ.

Giường Tề Công nằm nghe tội khá cao nên Danh Tướng chỉ đứng là đã cận tai người nằm. Lão Nông tai còn thính nhưng vẫn không nghe được lời thì thầm đang từ từ rỏ vào tai Tề Công, chỉ thấy cơ thể họ Tề chuyển động, cơ bắp giật mạnh liên hồi, khi rên ư ử lúc lại gào lên những âm thanh đau đớn, lúc đến độ cấn quá lại thấy Tề Công bắn người khỏi giường nằm hệt những người cai nghiện. Tam vị chỉ nhìn đã thấy bức xúc, mong sao có lão Trùm ngay bên để xướng kinh, có nhẽ sẽ đỡ bớt phần nào. Sau khoảng canh giờ thì Danh Tướng lui khỏi giường, sụp lạy Tề Công đã thi ân, gương mặt đầy nghiêm túc của người sám hối.

Đoạn đường phải đi ngang dinh thự họ Ngô, lần ghé sau cùng trước khi đến chủ đích. Gần đến Tết Nguyên Tiêu nên tam vị thấy Ngô phu nhân đang thúc giục đám gia nhân dọn dẹp chưng bày cho bộ mặt dinh thự, tam vị đưa lời vấn mới được Ngô phu nhân cho biết Ngô lão đang trong thời kỳ thiền định, đọc kinh tụng liên hồi để tỏ lòng sám hối việc gì đấy. Ngô phu nhân vô tư nên chỉ biết chừng ấy, nhưng tam vị tăng xuất vì là đồng môn nên đã được mách nước rằng, Ngô lão kín bụng nên có những việc mấy đứa a hoàn biết mà Ngô phu nhân lại không biết. À, thì ra là thế.

Tên bút khờ kể chuyện người kiếm sĩ Nhật với lòng sám hối chân thành đã vượt thắng tất cả. Tam vị tăng xuất bày lễ vật sám hối của Triệu Phúc, Danh Tướng, Ngô lão, thêm vào đĩa nhạc tiêu biểu của một thời đã qua, tất cả với lòng thật chân thành.

Hương huyền diệu của đêm lịch sử tỏa tràn đầy.

Tôi cài cho anh, tôi cài cho chị, tôi gắn ngực áo em nụ Hoa Trần Thế.

 

 

 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.