Chủ Nhật, 26 tháng 5, 2013
re: xin thêm lời cầu nguyện
Thứ Tư, 22 tháng 5, 2013
Báo cáo thu-chi
Báo cáo thu-chi
Tồn quĩ kỳ trước: 4.197.566 + 1 lượng vàng SJC + [500USD + ngân hàng (17.000.000)]
(Đã post Báo cáo thu-chi 01/5/2013)
09/4/2013
viếng đám tang thân phụ Ex Liên (Chương phụ trách): –850.000
21/5/2013
Lãi ngân hàng (21/02 đến 21/5/2013): +442.000
Đóng niên liễm 2013
Cảnh500.000, Chương850.000, Công500.000, ThắngĐinh200USD: +1.850.000 + 200USD
Tồn quĩ: 5.639.566 + 200USD + 1 lượng vàng SJC + [500USD + ngân hàng (17.000.000)]
Cám ơn các anh em đã đóng góp cho QUĨ LỚP.
Kính cáo:
1. Định kỳ Báo cáo thu-chi là ... không có kỳ hạn nào hết. Khi nào có phát sinh thu-chi tương đối nhiều nhiều thì mới có cái mà báo cáo. Vì thế anh em thông cảm cho hiện tượng có khi ba năm báo cáo một lần hoặc có khi một ngày báo cáo ba lần!
2. V/v tổ chức đi nghỉ hè cho gia đình: tiền mặt có thể huy động từ quĩ là khoảng 26-27 triệu, chắc đủ tổ chức như mọi năm. Muốn lâu dài, bền vững thì anh em tham gia phải đóng góp nhiều hơn. Lãi ngân hàng (VND) ngày càng xuống: gởi kiếm tiền ăn kem thôi.
Chủ Nhật, 19 tháng 5, 2013
Thứ Bảy, 18 tháng 5, 2013
Re: Tiếc thật!
RE: Tiếc thật!
Re: Tiếc thật!
Thứ Sáu, 17 tháng 5, 2013
Re: DU NGOẠN VŨNG TÀU
Re: Tiếc thật!
Thứ Năm, 16 tháng 5, 2013
re: cha xướng kinh
Tiếc thật
thêm một phát hiện
re: vui chơi
Hạnh phúc không chỉ là một cảm xúc dễ chịu. Đó là cách thức chia sẻ sự sống của Chúa và điều này đòi hỏi chúng ta một cách chết và phục sinh. Thật đáng run sợ !
Timothy RADCLIFFE, OP. (nguyên tổng quyền dòng Đa Minh 1992-2001)
" Hạnh phúc có thể được nhiều người viết ra bằng bàn tay, nhưng có nhiều người không nắm được nó trong lòng bàn tay; bởi gặp nó thì dễ nhưng có muốn có được nó không dễ dàng tí nào"
Hạnh phúc là gì mà ai cũng bon chen đi tìm hạnh phúc?
Người ta có rất nhiều định nghĩa khác nhau về hạnh phúc đến độ đôi khi người ta cực đoan cho rằng có bao nhiêu người là có bấy nhiêu thứ hạnh phúc và từng ấy cách chiếm đoạt hay thụ hưởng hạnh phúc. Hạnh phúc có phải là thứ có thật, nhưng con người đang tìm kiếm và còn kiếm tìm lâu nữa... ?
Có một điều trái khoáy là bất hạnh của người này đôi khi lại là hạnh phúc của người kia.
"Con người thật là kỳ lạ, họ mở to mắt để đi đến bất hạnh"( mà vẫn tưởng mình hạnh phúc)
Thời cổ đại người ta tin vào định mệnh, cuộc đời được viết sẵn và hầu như không thể vẫy vùng thoát ra khỏi định mệnh khắt khe đó. Chỉ còn cách tri thiên mệnh thôi. Bây giờ thì ngược lại hẳn.
HẠNH PHÚC
Thượng Đế nặn ra con người từ đất sét, nhưng còn lại một miếng chưa dùng.
- Nặn cho con gì nữa đây? – Thượng Đế hỏi.
- Hãy nặn cho con hạnh phúc, - con người yêu cầu.
- Thương Đế không trả lời gì cả, chỉ đặt vào lòng bàn tay con người mẩu đất sét còn lại.
Người có niềm tin chắc chắn là người hạnh phúc.
Từ khi sinh ra, lớn lên, trong các công việc và nhất là khi hấp hối ...
những ai có niềm tin đều hạnh phúc hơn những người khác.
Dù ở thành thị, ở thôn quê, ở tập thể hay riêng lẻ: dù ở bất kỳ đâu....
những ai có niềm tin đều hạnh phúc hơn những người khác.
Trong học hành, trong công việc, trong quan hệ, trong tình yêu ....
những ai có niềm tin đều hạnh phúc hơn những người khác.
Là phó thường dân, là công nhân viên chức, là các bậc lãnh đạo: nói chung là người...
những ai có niềm tin đều hạnh phúc hơn những người khác.
Đó là 1 nhận định tự nhiên, đó là 1 kết luận hiển nhiên. Có thể nói không có niềm tin thì con người không thể sống nổi. Đôi khi niềm tin đó tiềm tàng, mong manh và yếu đuối nữa nhưng nó là chất xúc tác tối cần cho đời sống.
Người mù chữ, kẻ tri thức , bậc bác học... tất tần tật đều dựa vào những niềm tin căn bản mà sống, mà phát triển hơn lên.
Đức tin thì còn hơn một cấp nữa. Đức tin Kitô giáo không phải chỉ là một mớ lý thuyết suông, một đống niềm tin hỗn độn. Đức tin trước hết là ân ban, đó là một nhân đức đối thần từ Thiên Chúa. Đối tượng của Đức tin không phải là lý thuyết, sách vở nhưng là Thiên Chúa ( như Pascal nói) sống động của Abraham, Isaac, Giacóp "Thiên Chúa của kẻ sống chứ không phải ..." Cf Lc 20, 38
Đức tin đưa ta vào trong tương quan với Thiên Chúa, một tương quan tin, cậy và yêu mến.
Ngay trước khi lãnh bí tích thanh tẩy, chúng ta ( hay cha mẹ chúng ta) đã trả lời vị thừa tác của bí tích thứ nhất là xin ơn Đức Tin và khẳng quyết rằng Đức Tin ban cho ta sự sống đời đời.
Chúng ta hãy xem qua:
Đức tin khiến đời đáng sống, sống tích cực, sống trong niềm vui chân chính
Đức tin đưa ta vào đời sống cộng đoàn giáo hội. Không ai cô đơn trong niềm tin của mình. Trong lòng mẹ Giáo hội, trong mầu nhiệm các thánh cùng thông công, ta thực sự thuộc về đoàn dân lữ hành cùng nhau đi đến hạnh phúc vĩnh cửu.
Đức tin cho ta tham dự vào mầu nhiệm thánh: các nghi lễ phụng vụ cho ta hưởng nếm trước phụng vụ thiên quốc. Qua các bí tích nhất là bí tích Thánh Thể chúng ta lãnh nhận bảo chứng Phục Sinh.
Đức tin khiến đức ái viên mãn thành toàn. Khi sống sự vụ Vương đế của Đức kitô bằng đời sống phục vụ ta làm chứng rằng nước Trời đã hiện diện hay khởi đầu trong cuộc sống trần gian này rồi.
Năm đức tin còn mở ra cho chúng ta cơ hội tiếp xúc với Lời Chúa, với công đồng Vatican II, với sách giáo lý của Hội Thánh. Giáo hội cũng kêu mời ta sống đức tin trong đời sống phụng vụ và thường nhật. Năm đức tin lại khơi dậy trong ta nhiệt tâm rao giảng Tin Mừng….
Bây giờ chúng ta phải tự hỏi rằng những năm tháng trước đây không gợi mở cho ta gì sao?
Chắc chắn không phải thế! Năm đức tin là dịp thuận lợi hơn để ta được hạnh phúc. Tuy nhiên không phải năm đức tin tự nó làm cho ta hạnh phúc hơn. Không hạnh phúc, không phải Chúa keo kiệt hạnh phúc với ta, nhưng chỉ do ta vô ơn với hạnh phúc Chúa ban.
Ở đâu đó Helen Keller, một người mù và điếc từ bé nói rằng:
"Không ai có quyền hưởng thụ hạnh phúc mà không tạo ra nó."
Đức tin mách bảo chúng ta rằng Thiên Chúa đã làm người và tìm thấy chúng ta. Thiên Chúa đã hiện diện trong đời của chúng ta, ngay cả khi ta chẳng nhận ra. Thiên Chúa luôn luôn đi bước trước trong hành động!
W James đã từng nói:" Hành động có thể không mang tới hạnh phúc, nhưng không có hạnh phúc nào lại thiếu hành động."
Vậy thì "đây là lúc thuận tiện đây là ngày cứu độ" Cf II Cr 6,2 .Còn chần chờ gì nữa mà không mạnh dạn tiến lên "Vì chúng tôi bước đi bởi tin, chứ không phải vì thấy" II Cr 5,7
Xin đề nghị ba điểm nhỏ ( mỗi người có thể tùy chọn những điều khác theo hoàn cảnh riêng mình)
Sống Đức Tin là không sợ hãi bất kỳ điều gì [Cf Rm 8, 35]
Sống Đức Tin là vui tươi , phấn khởi, năng động. Nếu chúng ta sống buồn tẻ thì có xứng đáng với Tin Mừng, với Niềm vui Phục Sinh mà Chúa ban cho ta không? Niềm vui mà Đức Kitô đã xác quyết' niềm vui của anh em được nên trọn vẹn" Và " không ai lấy mất được" Ga 15,11 ; 16,22
Sống đức tin là yêu mến Giáo Hội, một giáo hội đầy bất toàn nhưng chính Đức Kitô đã phó nộp mình cho Giáo Hội để Giáo Hội trở nên tân nương tinh tuyền.
Chúc mọi người vui chơi nhảy múa trong sự tràn đầy tin, cậy, mến.
Ex 772
Chủ Nhật, 12 tháng 5, 2013
re: họp mặt mother day
Thưa anh em
Hôm nay mừng mother day ở 258 Nghĩa Phát thật hoành tráng và nồng ấm.
Ngoài khách mời chính là vợ chồng Thắng bà già ( mẹ của các bà mẹ) còn có cha Hùng Vũ 786 nên bầu không khí ngày càng đông vui.
Rất tiếc là vắng mặt đột xuất 1 vài anh em như Tư Thiên 808, Xuân Hùng 785, Vợ chồng Ex Lâm 790 ( Theo Ex Vương 815 là ông anh bị đau cảm đột xuất), Vợ chồng niên trưởng 775 .
Các món ăn đều chất lượng , vệ sinh và cầu kỳ nữa do tự tay lớp trưởng thực hiện ( món xôi đậu phụng như là truyền thống; còn có món xôi gấc tự nhiên) ; gà quay và gà hầm thuốc bắc do chính LT 763 nuôi "2 ngày"; món miến xào cua anh em cũng hay được thưởng thức ở địa chỉ này. Các món ăn chơi như gỏi, giò , đậu phụng, hạt điều...đủ cả. Tráng miệng thì mít nhà, xoài vườn và sôcôla Mỹ??
Thước uống thì là bia "ken" chai nhỏ và Cordon Bleu của người anh em xa nửa vòng trái đất. Anh em vừa uống vừa khen " đúng điệu dân Cali" ( y như DM 773 toàn đãi Martel Cordon Bleu). Anh em có nhắc đến rượu Mao đài và Ex Dũng 771 nói là khi từ Đài Loan qua lại VN sẽ mang một vài bình cho anh em thưởng thức.
Anh em ôn lại chuyện đại hội 150 năm kỷ niệm ngày thành lập chủng viện....
Theo Ex Phúc cuộc gặp hôm nay thành công tốt đẹp vì đưa ra được nghị quyết:
* Ex cầu 763 vẫn là lớp trưởng đến muôn đời( mà theo Ex Ân 759 là "có quyền tài trợ bất kỳ lúc nào " là câu nói chơi thôi ) . Và Ex Dụng 770 là người trước kia ( như tự thú hôm nay) luôn muốn ao ước làm lớp trưởng cũng không hề muốn chức lớp trưởng nữa.
**Thứ năm ngày 16/05/2013 nhóm Gò Môn( Gò Vấp, Hốc Môn) sẽ mời anh em nhậu thịt chó Tư Thân vào lúc 17h chiều. Ex Ân 759 sẽ liệu khởi hành từ 258 Nghĩa Phát lúc 16h.
***Sáng thứ sáu 17/05/2013 sẽ đi Vũng Tầu bằng tầu cánh ngầm và về trong ngày. Hầu hết anh em có mặt hôm nay đều tham dự [ khoảng 17-18 người trừ vợ chồng Ex Bình 761, Ex Công 768 và Ex Dũng Pascal 771] Đây là ngày tiền trạm trước khi lớp đi nghỉ hè.....Anh em nào muốn tham dự xin liên hệ với Ex Chương 767, trưởng ban tổ chức để đặt trước vé tầu cánh ngầm. Chi phí ngoại lệ này không trích quỹ mà do anh em tự trang trải . Cha Hùng "đổ" 786 còn khẳng định anh em phải chiêu đãi Ex 804 trong dịp này. Tuy nhiên Ex Cầu 763 sẽ đãi anh em 1 bữa tại "Tê giác quán" nổi tiếng Vũng Tầu. Có thể lúc về theo đề nghị của Ex Phúc 798 anh em sẽ đi xe quay lại TP. Phương án là hai xe ( Ex Phúc và Ex Cầu): mỗi xe 7 chỗ hay Ex Chương sẽ đặt vé cho anh em( vì tầu cánh ngầm về lại TP lúc 16h)
Tối thứ bẩy 18/05/2009 danh tướng 770 mời anh em nghe nhạc pháp tại phòng trà C'est moi, [126F Phan Đăng Lưu – Phường 3 – Quận Phú Nhuận – Tp.HCM ; Điện thoại: 0918 604 044] lúc 20h . Ai di được xin cứ hiện diện.
+Sẽ có phần lễ kỷ niệm 45 năm ngày nhập trường bằng việc tĩnh tâm từ sáng đến chiều ở nhà thờ Vĩnh Hòa. Sau đó sẽ ăn tối và hát với nhau. Ngày giờ cụ thể sẽ thông báo sau
++Phần hội sẽ đi Vũng tầu 2 ngày 1 đêm( khoảng 15/7 ~ 31/7/2013); sẽ bàn chi tiết thêm sau.
Ex Thắng bà già đã nhận lời mang kỷ yếu về cho các anh em bên xứ Cờ Hoa.
Anh em cám ơn vợ chồng LT763 và ra về lúc 14 h cùng ngày
Bài tường thuật còn nhiều thiếu xót xin anh em bổ sung thêm
Ex 772một trang web của các giáo phận miền tây viết về 150 năm Chủng Viện Thánh Giuse Saigon
LỜI CHÚA CHÚA NHẬT CHÚA THĂNG THIÊN NĂM C
Người đàn bà có biệt danh là "bà lom khom" đã trở thành hình ảnh quá quen thuộc đối với những ai hay lui tới những công viên của thành phố nầy. Đã lâu lắm rồi, từ sáng tới chiều, ngày nầy qua ngày khác, người ta thấy bà lầm lũi cúi mặt xuống đất để tìm nhặt những đồng tiền xu mà khách nhàn du đánh rơi đâu đó trong các công viên. Người dân trong khu vực gọi bà là "bà-lom-khom" vì hình như mắt bà rất kém, phải khom gập người xuống mới có thể thấy được những đồng tiền rơi rớt đâu đó trong công viên. Hình như nghề nầy đem lại cho bà nguồn thu nhập khá lớn, nên ngày nào bà cũng khom người đi nhặt như con kiến cần cù, như con ong kiên nhẫn nhất.
Vì lúc nào bà cũng cúi gằm xuống đất, đôi mắt lúc nào cũng đăm đăm nhìn xuống để tìm những đồng xu lẻ, dần hồi cần cổ của bà cụp xuống, lưng còng hẳn đi đến nỗi bà không còn ngửng lên nhìn trời được nữa.
Thế là mặc dù kiếm được khá tiền, nhưng bà đã đánh mất cuộc sống. Bà chỉ biết có mặt đất mà không biết có bầu trời. Bà chỉ biết ky cóp những đồng tiền xu mà chẳng biết gì đến thế giới chung quanh!
* * *
Hình ảnh người đàn bà còng lưng trên đây là biểu tượng cho những người chỉ biết có thế giới vật chất mà đánh mất thế giới thiêng liêng.
Với tầm nhìn hạn chế, con người chỉ thấy gần mà không thể thấy xa, chỉ biết chú mục vào cuộc sống đời nầy mà lãng quên cuộc sống đời sau, chỉ biết vun quén của cải vật chất mà không lo làm giàu của cải thiêng liêng; chỉ biết kiếm tìm lạc thú trần gian mà lãng quên hạnh phúc đời đời... Họ chối bỏ Trời, quay lưng lại với Thiên Chúa, khước từ thế giới thiêng liêng!
Họ xem mặt đất nầy là quê hương duy nhất, họ xem nấm mồ như điểm đến cuối cùng của kiếp người. Cuộc đời của họ được thi hào Nguyễn Du diễn tả cách bi thương:
"Trăm năm còn có gì đâu
Chẳng qua một nấm cỏ khâu xanh rì".
Như thế, đối với người không tin thì sống là hành trình tiến về ngôi mộ; còn đối với chúng ta, sống là hành trình tiến về thiên quốc.
Viễn tượng mới
Sự kiện Chúa Giêsu lên trời mở ra cho loài người một viễn tượng mới: Thế giới loài người không chỉ bó hẹp trong khuôn khổ vật chất nhưng còn mở vào cõi vô biên. Cuộc đời con người không chấm dứt trong nấm mồ hoang nhưng vượt qua đó để tiến vào vĩnh cửu.
Như con ve chui lên khỏi đất, lột bỏ chiếc vỏ chật hẹp để đón chào thế giới mới, cất cao tiếng hát dưới ánh nắng mặt trời, con người cũng được mời gọi hãy vượt lên trên thế giới vật chất, đập bỏ lớp vỏ vật chất bó chặt đời mình để vươn vai trở thành tạo vật mới, sống đời sống mới.
Thánh Phaolô nhắc nhở chúng ta hướng về đích xa:
"Quê hương chúng ta ở trên trời" (Philip 3, 20)
Thế nên: "Anh em hãy hướng lòng trí về những gì thuộc thượng giới, chứ đừng chú tâm vào những gì thuộc hạ giới" (Col 3, 1-4)
Vậy chúng ta đừng chỉ lo phần xác mà quên mất phần hồn. Phải dành ưu tiên cho linh hồn chúng ta, phải dành ưu tiên cho Thiên Chúa. Chỉ dán mặt xuống đất mà không biết ngẩng lên nhìn trời thì vô cùng tai hại.
Thứ Bảy, 11 tháng 5, 2013
Hoc trò trường latinh thì phải theo câu:" Ân sủng giả thiết tự nhiên" của trường phái kinh viện. Cho nên sẽ thông báo mời danh tướng lớp 68 suy tư thần học tấm hình mà PHT gửi
Nhân ngày của mẹ xin xướng kinh Ave Maria( nhưng phần giữa không thuộc nên xùy xùy rồi Amen)
Rồi đến
Mừng ngày của Mẹ 2013
Vì Thượng đế không có mặt ở khắp nơi nên Ngài đã tạo ra các bà mẹ
Đứng gần thập giá Đức Giê-su, có thân mẫu Người, chị của thân mẫu, bà Ma-ri-a vợ ông Cơ-lô-pát, cùng với bà Ma-ri-a Mác-đa-la. Khi thấy thân mẫu và môn đệ mình thương mến đứng bên cạnh, Đức Giê-su nói với thân mẫu rằng: "Thưa Bà, đây là con của Bà." Rồi Người nói với môn đệ: "Đây là mẹ của anh." Kể từ giờ đó, người môn đệ rước bà về nhà mình. [Ga 19,25-27]
Đầu thế kỷ 20, Anna Jarvis, một phụ nữ Mỹ độc thân, tại thành phố Grafton, tiểu bang Tây Virginia, Hoa Kỳ, đã trở thành người sáng lập Ngày của mẹ mà hiện nay nhiều quốc gia trên thế giới đang chọn. Anna Jarvis đã đấu tranh để có được ngày này xuất phát từ tình yêu thương dành cho người mẹ Anna Marie Reeves. Mẹ của Javis luôn ao ước có một ngày trong năm để tôn vinh những người mẹ dù họ còn sống hay đã khuất bóng, ngày mà mọi người con tri ân công lao sinh thành dưỡng dục của mẹ.
Bút chì và Cục tẩy
Bút chì: Con xin lỗi !
Cục tẩy: Vì cái gì thế, con yêu ? Con có làm gì có lỗi đâu !
Bút chì: Con xin lỗi vì mẹ phải chịu đau đớn vì con. Bất cứ khi nào, con phạm phải sai lầm, mẹ lại luôn ở đó sửa sai giúp con. Nhưng khi mẹ làm điều đó, mẹ lại làm hại chính mình. Cứ mỗi lần như thế, mẹ lại ngày càng bé hơn.
Cục tẩy: Điều đó đúng ! Nhưng bé ơi, mẹ chẳng phiền đâu. Con nhìn xem, mẹ được tạo ra vốn để làm việc này mà. Mẹ được tạo ra để giúp con bất cứ khi nào con phạm phải sai lầm. Mặc dù mẹ biết ngày nào đó mẹ sẽ mất đi và con sẽ thay thế mẹ bằng người khác nhưng mẹ vẫn rất vui với những gì mẹ đã làm. Vậy nên, đừng lo lắng nữa nhé ! Mẹ ghét nhìn thấy con buồn lắm !
Kte Douglas Wiggin đã nói rằng: "Trên đời này hầu hết những gì là đẹp đều hiện ra như hai, như ba, như hàng tá hay hàng trăm thứ. Nhiều như thể những bông hồng, những buổi hoàng hôn, những cầu vồng, những anh chị, những chú bác cô dì và anh em họ, nhưng trên cả thế giới, ta luôn luôn chỉ có một người mẹ".
Mẹ là điều lớn lao nhất trong toàn bộ sự giàu có của một đời người.( TCSơn)
Nhớ mẹ
Dưới quê học hành khó khăn nên mới lớp 2, thằng Út đã được gởi lên thành phố ở với chị Hai.
Lâu lắm mẹ mới ra thăm. Lần nào chị Hai cũng nhằn vì mẹ cứ nhai trầu bỏm bẻm suốt ngày, lại vứt bã trầu lung tung. Lần nào cũng vậy.
Đưa mẹ ra bến xe về quê xong, chị Hai về thấy nhà vắng ngắt. Tìm mãi mới thấy thằng Út đứng khóc sau kẹt cửa, tay cầm mấy cái bã trầu khô.
Con gái
Ngoại hấp hối, cà nhà dắt díu nhau về quê thăm ngoại. Ngoại mất. Từ thành phố, anh Ba đang dở mùa thi cũng vội về chịu tang.
Chị Hai lấy chồng quê ngoại, nhà cách có vài quãng đồng mà lại không về được. Bố chép miệng xót xa:
- Con gái là con người ta.
Mẹ gục đầu nức nở. Hơn hai mươi năm theo chồng xa xứ, đây mới là lần đầu tiên mẹ được về với ngoại. Mẹ cũng là con gái…
Lòng mẹ
Nhà nghèo, chạy vạy mãi mới được suất hợp tác lao động, Thanh coi đó như cách duy nhất để giúp đỡ gia đình. Nhưng ảo mộng chóng tan, xứ người chẳng phải thiên đường, Thanh chỉ còn biết làm quần quật và dành dụm từng đồng. Để nhà khỏi buồn, trong thư Thanh tô vẽ về một cuộc sống chỉ có trong mơ.
Ngày về, mọi người mừng rỡ nhận quà, Thanh lại tiếp tục nói về cuộc sống trong mơ.
Đêm. Chỉ còn mẹ. Hết nắn tay nắn chân Thanh rồi mẹ lại sụt sùi. Thanh nghẹn ngào khi nghe mẹ nói:
- Dối mẹ làm gì. Giơ xương thế kia thì làm sao mà sung sướng được hở con!
Mẹ và con
Con lên ba, chơi bên nhà dì, bị xe đạp ngã, trúng đầu chảy máu. Mẹ đang nấu cơm, hốt hoảng bế con chạy ngay đến bệnh viện. Hú vía. Vết thương chỉ nhẹ bên ngoài thôi. Hoàn hồn, mẹ nhìn lại mình: chân không dép, quần ống cao ống thấp, áo loang lổ vết máu. Chả giống ai! Mẹ cười.
Con lớn, mẹ bỗng bị chứng điếc đột ngột. Lần lữa mãi, mẹ mới nhờ con đưa đi khám bệnh. Bác sĩ bảo: Để quá lâu, hồi phục thính lực cũng khó. Nhìn mặt mẹ ngơ ngẩn không hiểu gì, con khóc...
Vòng cẩm thạch
Cha kể, cha chỉ ao ước tặng mẹ chiếc vòng cẩm thạch. Tay mẹ trắng nõn nà đeo vòng cẩm thạch rất đẹp. Mỗi khi cha định mua, mẹ cứ tìm cách từ chối, lúc mua sữa, lúc sách vở, lúc tiền trường... Đến khi tay mẹ đen sạm, mẹ vẫn chưa một lần được đeo. Chị em hùn tiền mua tặng mẹ một chiếc thật đẹp. Mẹ cất kỹ, thỉnh thoảng lại ngắm nghía, cười: - Mẹ già rồi, tay run lắm, chỉ nhìn thôi cũng thấy vui. Chị em không ai bảo ai, nước mắt rưng rưng.
Quà sinh nhật
Trong năm đứa con của má, chị nghèo nhất. Chồng mất sớm, con đang tuổi ăn học. Gần tới lễ mừng thọ 70 tuổi của má, cả nhà họp bàn xem nên chọn nhà hàng nào, bao nhiêu bàn, mời bao nhiêu người. Chị lặng lẽ đến bên má: "Má ơi, má thèm gì, để con nấu má ăn?" Chưa tan tiệc, Má xin phép về sớm vì mệt. Ai cũng chặc lưỡi: "Sao má chẳng ăn gì?" Về nhà, mọi người tìm má. Dưới bếp, má đang ăn cơm với tô canh chua lá me và dĩa cá bống kho tiêu chị mang đến...
Con Nuôi
Thầy giáo lớp 1 thảo luận với lớp về một bức hình chụp, có một cậu bé màu tóc khác mọi người trong gia đình. Một học sinh cho rằng cậu bé trong hình chính là con nuôi. Một cô bé nói: - Mình biết tất cả về con nuôi đấy. Một học sinh khác hỏi: - Thế con nuôi là gì? Cô bé trả lời: - Con nuôi nghĩa là mình lớn lên từ trong tim mẹ mình chứ không phải từ trong bụng.
Cua rang muối
Khi xưa nhà còn nghèo, mẹ hay mua cua đồng giả làm cua rang muối. Cua đồng cứng nhưng mẹ khéo tay chiên giòn, đủ gia vị nên thật ngon. Thấy các con tranh nhau ăn, mẹ nhường. Các con hỏi, mẹ bảo: răng yếu. Giờ, các con đã lớn, nhà khá hơn, chúng mua cua biển gạch son về rang muối mời mẹ. Các con nói vui: "Cua rang muối thật đó mẹ." Rồi chúng ăn rất ngon. Riêng mẹ không hề gắp. Các con hỏi, mẹ cười móm mém: "Còn răng đâu mà ăn?!"
Phấn son
Tốt nghiệp đại học, ở lại thành phố đi làm. Tháng rồi, mẹ vào thăm. Mừng và thương. Mẹ khen: "Bạn gái con xinh."
Cuối tháng, lãnh lương. Dẫn người thương đi shopping. Em bảo: "Mỹ phẩm của hãng này là tốt nhất. Những loại rẻ tiền khác đều không nên dùng vì có hại cho da, giống mẹ anh đó, mẹ bị nám hết anh thấy không…"
Chợt giật mình. Mẹ cả đời lam lũ, nắng gió với cái ăn, nào đã biết phấn son màu gì.
Bàn tay mẹ
Cắt móng tay cho mẹ. Con chợt nhận ra bàn tay mẹ toàn xương. Những lóng tay khô như cọng rạ phơi mất tính hồi sinh. Bàn tay ấy từng tắm rửa cho con, vỗ vào mông để con tròn giấc ngủ.
Áo con lành nhờ bàn tay mẹ. Con đói lòng bàn tay mẹ đút miếng cơm nhai. Giờ hai bàn tay mẹ đã gầy như không còn cách nào gầy nữa. Mẹ cố xỏ sợi chỉ vào lỗ kim nhưng đầu sợi chỉ cứ đưa qua đưa lại không sao xỏ vào được. Con thương mẹ vô cùng.
Bóng nắng, bóng râm
Con đê dài hun hút như cuộc đời. Ngày về thăm ngoại, trời chợt nắng, chợt râm. Mẹ bảo:
- Nhà ngoại ở cuối con đê.
Trên đê chỉ có mẹ, có con
Lúc nắng, mẹ kéo tay con:
- Đi nhanh lên, kẻo nắng vỡ đầu ra.
Con cố.
Lúc râm, con đi chậm, mẹ mắng:
- Đang lúc mát trời, nhanh lên, kẻo nắng bây giờ.
Con ngỡ ngàng: sao nắng, râm đều phải vội ?
Trời vẫn nắng, vẫn râm…
…Mộ mẹ cỏ xanh, con mới hiểu: đời, lúc nào cũng phải nhanh lên.
Tình mẹ chính là như vậy
Cuối mùa thu, tôi trồng một hạt giống. Mẹ nói với tôi để xem: trong mùa tới, hạt giống sẽ không nảy mầm đâu. Mùa đông, tôi dần dần quên mất hạt cứng bị chôn vùi. Cho đến mùa xuân, mẹ tôi thúc giục tôi đi tưới nước. Một cây xanh nảy mầm như đang mỉm cười với tôi, nhìn thấy mẹ tôi ở bên, tôi đã khóc. Bà không biết rằng hạt giống từ ngô nấu chín mới hỏng, sẽ không nảy mầm. Tại thời điểm này, tôi nhận ra. Tình mẹ chính là như vậy, sâu sắc và im lặng.
Không đề
Người con không có khả năng nuôi mẹ già, liền quyết định cõng mẹ bỏ lên núi.
Đêm tối, người con nói rằng cõng mẹ lên núi dạo, bà mẹ lấy hết sức mình đèo lên vai con.
Trên đường đi anh ta nghĩ phải leo cao hơn nữa rồi mới bỏ mẹ xuống. Bỗng anh ta nhìn trên vai mình, thấy mẹ đang cố giấu những hạt đậu rãi suốt đoạn đường đi, anh ta tức giận hỏi mẹ:
"Mẹ rải đậu làm gì thế ? "
Kết quả câu trả lời của mẹ đã khiến anh ta bật khóc:
"Con ngốc ạ, mẹ sợ lát nữa còn mình con xuống núi sẽ lạc đường."
Khóc
Vừa sinh ra đã vào trại mồ côi, trừ tiếng khóc chào đời, chồng tôi không hề khóc thêm lần nào nữa. Năm 20 tuổi, qua nhiều khó khăn anh tìm được mẹ, nhưng vì danh giá gia đình và hạnh phúc hiện tại, một lần nữa bà đành chối bỏ con. Anh ngạo nghễ ra đi, không rơi một giọt lệ.
Hôm nay 40 tuổi, đọc tin mẹ đăng báo tìm con, anh chợt khóc. Hỏi tại sao khóc, anh nói: "Tội nghiệp mẹ, 40 năm qua chắc mẹ còn khổ tâm hơn anh."
Trùm rượu
Thứ Sáu, 10 tháng 5, 2013
THƯ MỜI HỌP MẶT
Nhân Dịp :
- Bạn Thắng ( Bà Già ) và Phu Nhân về thăm Quê Hương .
- Hè sắp đến , cần thiết phải quyết cho chương trình Hè .
- Nhân dịp " Mother's Day " .
Và còn nhiều lý do khác ...
Thân Mời Quý Anh Chị tham dự Buổi Họp Mặt , được tổ chức :
-lúc 11h ngày CN 12 tháng 5 - 2013
-tại 258 Nghĩa Phát F6 TB .
Sự hiện diện của Mỗi Bạn là niềm vui chung cho cả Lớp .
HC763 .
Thứ Tư, 8 tháng 5, 2013
MẠNG LÒNG TIN ECCLESIA.COM
Càng lúc, Internet càng đi sâu vào cuộc sống của chúng ta, và những cái đuôi nằm sau ký tự @ như "dot.com" hay "egroups.com" hầu như đến với các ngón tay gõ computer của chúng ta ít nhất cũng phải đôi ba lần mỗi ngày như một cái gì hết sức quen thuộc !
Cái mạng lưới này, cái "net" này như quyện đan chằng chịt với nhau, nối kết với nhau. Qua mạng lưới Internet, chúng ta truyền thông tin với nhau, chúng ta chia sẻ cho nhau. Và thật "phúc cho chúng ta" vì chúng ta đã tin vào Egroups, vào COMmunity, tuy chúng ta chẳng trực tiếp tai nghe mắt thấy những thông tin mà COMmunity gửi đến cho chúng ta.
Thật "phúc cho chúng ta" vì chúng ta đã tin vào một "group" vĩ đại, một COMmunity rất đặc biệt, đó là ECCLESIA. Ecclesia, tiếng Hy-lạp có nghĩa là "một nhóm người quy tụ lại thành một đại hội" mà tiếng cổ Do-thái gọi là "Ka-han" ( qahal ). Đó chính là một Group, một COMmunity. Kinh Thánh đã dùng từ ngữ ECCLESIA để chỉ cộng đoàn Giáo Hội, còn được gọi một cách trân trọng là Hội Thánh, cộng đoàn của những người thuộc về Thiên Chúa.
Thật "phúc cho chúng ta" vì chúng ta đã tin vào ECCLESIA, tuy dẫu chúng ta đã không nhìn thấy tận mắt, nghe trực tiếp bằng tai, đích thân sờ chạm đến Tin Mừng của Đức Giê-su Ki-tô.
Tông Đồ Tô-ma đã được cộng đoàn ECCLESIA tiên khởi chia sẻ Tin Mừng: "Đức Giê-su đã sống lại, chúng tôi đã được thấy Chúa !" ( x. Ga 20, 25 ). Nhưng ông đã không chịu tin. Ông chẳng chịu tin vào "mạng lưới" ECCLESIA của ông. Ông muốn phải đích thân ông thấy, đích thân ông được chạm đến Đức Giê-su Phục Sinh thì mới chịu tin.
Nhưng Đức Giê-su đã hiện ra và bảo ông một câu quá thấm thía: "Vì đã thấy Thầy nên anh tin. Phúc thay những ai không thấy mà tin !" ( x. Ga 20, 29 ).
"Phúc cho chúng ta" vì chúng ta đã đón nhận đức tin từ "mạng lưới" ECCLESIA, tuy dẫu chúng ta chẳng hề nhìn thấy Chúa. "Phúc cho chúng ta" vì chúng ta đã tin vào ECCLESIA mà không đòi phải đích thân gặp Lời là chính Đức Giê-su Ki-tô Phục Sinh, không đòi tự ý mình được giải thích Lời của Người.
"Phúc cho chúng ta" vì chúng ta chấp nhận để đời mình được quyện đan, được gắn bó, được nối kết chặt chẽ trong "mạng lưới" ECCLESIA.
Chính nhờ ECCLESIA mà chúng ta đón nhận Đức Tin. Chính trong ECCLESIA mà chúng ta lớn lên trong Đức Tin. Chính qua ECCLESIA mà chúng ta chia sẻ Đức Tin. Chính với ECCLESIA mà chúng ta tiếp tục loan truyền Đức Tin, để từ đó cứ nới rộng mãi "mạng lưới ECCLESIA.COM"
Lạy Chúa, con cám ơn Chúa đã cho con phúc được tin nhờ Hội Thánh của Ngài. Amen.
Theo DAILY BREAD 01.5.2000