Thứ Sáu, 21 tháng 1, 2011

Sóng lớn, sóng nhỏ

Sóng lớn, sóng nhỏ
Đọc bài "Con sóng nhận thức" rất hay, nên cũng bon chen có vài ý chia sẻ, (Sau khi đã tham khảo một vài kinh sách nhằm làm cho nó rõ hơn.) Sóng lớn và sóng nhỏ là một ví dụ điển hình của giáo lý nhà Phật. Sóng lớn và sóng nhỏ có cùng một bản thể. Khác một điều khi có gió lớn thì sẽ tạo thành sóng lớn, và đây chỉ là hiện tượng. Con người cũng thế, có cùng một bản chất như nhau, máu cũng đỏ, da cũng vàng, vui thì cười, buồn thì khóc… nhưng lại chia ra nhiều loại người, có kẻ thích chuyện trên trời, hướng thượng, khao khát Chân Thiện Mỹ…có người thích nâng tâm hồn lên chơi, có kẻ nhất định cho nó xuống, bởi vì đi xuống thì í dzì !!!
 
Cũng có kẻ tham sân si, ít khi chịu từ bi hỉ xả, coi vật chất, của cải là trên hết, nên lúc nào cũng thấy thiếu, và tìm cách chiếm đoạt cho bằng
được. Nên tâm chẳng bao giờ yên.


Cái thằng sóng nhỏ thì chấp ngã nhiều quá, nó không chịu buông cái tôi ra,
(con nguời chỉ thấy thoải mái nhẹ nhõm khi không còn gánh nặng trên vai !!). Suy nghĩ về cái tôi nhiều quá, nó thấy nó khác người ta, và không ai bằng nó !!! từ đó dẫn đến phân biệt người này người kia, kẻ mạnh người yếu, giàu, nghèo…, dễ nảy sinh ra bất an, mất phương hướng, cuộc đời đâm ra bế tắc, và dễ dàng đi đến diệt vong.

Bên Công Giáo mình có câu rất hay " Thầy ban bình an của Thầy cho các
con ", cái bình an này không thể mua được bằng tiền, cũng không phải bằng quyền lực. Bình an của Chúa chính là sự cho đi vô điều kiện, bình an của hy sinh, bình an từ trời này mới giúp ta đao pháp không rối loạn giữa cuộc đời ô trọc này. Và mới thực sự giúp ta tránh phân biệt hay so sánh hơn thua.

Cái cốt lõi của Phật giáo chính là vô thường, hay dựa trên "không", sắc sắc không
không, tất cả chỉ là cơ duyên, hay duyên sinh, tan rồi hợp, hơp rồi tan, cái này là nhân cho cái kia, hay ngược lại, và tất cả đều biến chuyển trong vòng luân hồi vô tận… Con người sẽ không bao giờ vơi hết đau khổ, bao lâu còn có so sánh được hơn.

Nghĩ rằng Lão Tướng của mình sẽ sống lâu trăm tuổi, mãi mãi đẹp đẽ mặn mà, tình yêu cao vời khôn ví !! Đi đâu mà tìm ?

Nhưng than ôi, gió thoảng mây trôi, chẳng mấy chốc đã tóc bạc lưng còng…

Nghĩ rằng, nhà cao cửa rộng, tiền bạc đầy tủ (phải cất dưới gầm giường !!) nhưng một sớm mai đẹp trời, tất cả đều không cánh mà bay (vì nghe nói trộm đạo dữ quá)

Thật sai lầm khi nghĩ thằng sóng lớn kia sẽ mãi mãi trường tồn, nhưng làm sao được khi tất cả chỉ là vô thường !!! Lên cao mãi, cũng có lúc phải xuống.

Đời là bể khổ " cho nên thằng giàu cũng khổ, tối ngày ăn xong rồi ngồi canh me trộm cướp củng đủ đứng tim, chết ngắc !!!

Còn thằng nghèo thì khổ là …chí phải !!

Cho nên đừng có chấp ngã vẩn luôn là một thái độ khôn ngoan trong cách sống, khỏi phải bận tâm hơn thua, tranh giành. Lòng ham muốn là một cạm bẫy giết chết dần mòn tâm hồn con người.. Sóng lớn, nhỏ rồi cũng tan biến trong đại dương bao la…Chê bai thằng này nghèo, thằng kia kém cỏi, cuối cùng tất cả cũng đều về với cát bụi…


"Đừng xét đoán để khỏi bị xét đoán" lời của Chúa nhằm lên án những ai quá cố chấp, quá coi trọng cái ngã của mình, chạy theo cái bề ngoài ảo vọng biểu lộ quá nhiều tham sân si. Khi phán xét người khác, ta rất dễ bị cuốn theo những phê phán đầy ảo tưởng, cho là không ai bằng mình nên dễ rơi vào vòng xoáy tự cao tự đại, và cuối cùng chỉ chuốc lấy ưu phiền.
 

Vả lại, thật tự nhiên, ta dễ dàng khúm núm, sợ sệt trước thằng giàu, còn thấy nghèo thì khinh. Thêm nữa, ai cũng có khuynh hướng thích cái đẹp, cái tốt, ghét quân gian ác và ngu si, nhưng Chúa nói thẳng " Hãy yêu thưong cả kẻ thù ". Khi nói như vậy, Chúa coi thằng sóng lớn sóng nhỏ như nhau, chẳng thằng nào hơn thằng nào !!!

Chúa chẳng bao giờ chấp ngã, nên cuộc đời ngài thực thanh thản nhẹ nhàng, không ưu phiền, vướng bận… (chỉ có tội lỗi là Ngài ăn thua đủ mà thôi)

Do đó, niềm ham muốn hơn thua trong mỗi con người là một cuộc chiến đấu dai dẳng cho đến chết…

Thánh Augustin đã phản ánh rất đúng: " Tâm hồn con thưc sự bình an chỉ khi được an nghỉ trong Chúa " (quên rồi, nhưng ý chính là vậy)

Vậy đối với tớ, hãy sống vui với hiện tại, vui với những gì mình đang có,và cố gieo niềm hi vọng.

Nhiều khi hy vọng rồi cũng chẳng được cái giải gì !! Nghèo cũng hoàn nghèo !!!

Nhưng là Kytô hữu, phải tin rằng mọi sự đều trong tay Chúa, kể cả từng sợi tóc nhỏ, vài con chim, vài bông hoa trên đường….tất cả đều có dấu ấn của Đấng tạo thành trời đất.

ĐHY N V Thuận đã từng nói:

Chấm này nối tiếp chấm kia, ngàn vạn chấm thành một đường dài.

Phút này nối tiếp phút kia, muôn triệu phút thành một đời sống.

Chấm mỗi chấm cho đúng, đường sẽ đẹp.

Sống mỗi phút cho tốt, đời sẽ thánh.

Đường hy vọng do mỗi chấm hi vọng.
Nay kính
An758

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.