Cầm chiếc Nokia vừa xin được của LT, PHT khều TBG: "Alô! Alô! Cậu đấy à?"
TBG trịnh trọng: "Nghe đây, giọng ai cù kì cục kịch giống Anh Năm LT thế!"
PHT kề miệng sát hơn vào chiếc phone: "Không phải! Tớ đây! Cậu rảnh đi uống cà phê chơi."
TBG giọng không vui trả lời: "Cậu lại bày trò. Hôm nay không được. Tớ đang bận chút việc với Dũng Ruồi đây."
PHT hơi tiếc: "Dũng Ruồi hắn đến khảo cứu miếng da người ở Viện cậu à?"
TBG kể lể: "Đâu chỉ có thế! Hắn vừa manh ra rằng phóng viên 757 ra chiêu mới, chộp được trong bóng mờ, không cần đèn đuốc gì cả. Định tâm học nghề nên hắn nhờ tớ chỉ cho mánh lới nhà nghề thế thôi. Còn cậu không đi với LT & DT hôm nay à?"
PHT thở hơi thật dài: "Cả đám kẹt rồi! LT lúc nầy bị canh me (Anh Sui gọi là căng me) kỹ lắm. Cái bọn thám tử tư bây giờ ghê gớm, chệch ra là nó chộp chộp liền. LT giờ cả ngày chỉ ngồi nhà thở dài. DT còn tệ hại hơn thế, gan liều như hắn mà giờ cơm sáng cơm trưa cơm chiều đều có mặt đầy đủ. Hắn bảo điểm danh là phải có mặt. Tớ giờ chỉ còn cậu để rủ rê thôi."
TBG tỏ lòng náo nức: "Thế cậu ở điểm nào. Tớ giải quyết DR xong là tới liền. Tớ nghe hình như có tiếng nhạc lẫn tiếng nữ nhân?"
PHT khoan khoái trả lời: "Điểm cũ. Hôm nay lại có thêm St Bách đây!"
TBG hơi ngạc nhiên: "Cái tên St Bách! Hắn đến đấy làm gì?"
PHT trấn an TBG: "Ai mà biết! Hắn chỉ nói đến đấy để tìm hiểu ơn gọi thôi!"
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.