Chủ Nhật, 30 tháng 5, 2010

Hồng Trần Dõi Bước (tt)

 

Bút gắn liền với đời sống con người. Thời xưa dùng lông chim, hoặc gần gủi hơn, hình ảnh các ông đồ già viết liễng bằng cọ lông, xem như khởi đầu việc dùng bút để viết. Thời tôi mới nghoệch ngoạc tập viết chữ, bút trên đầu có ngòi bằng sắt, chấm vào bình mực tím, nắn nót từng hàng, cố lấy điểm tốt nơi các bà sơ. Tiến thêm mức, cây bút máy "Parker" có bình chứa mực, nếu được vắt trên túi áo sơ-mi, hoặc khiêm tốn hơn, vắt vào túi quần tây là uy thế ra phết. Mấy nàng nữ sinh cứ thấy chàng ấy vắt cây Parker thế đấy thì chả gì không trầm trồ. Bút bi hay bút "bic", với dòng mực chảy ra theo đường bi, ra đời vào thập niên 50 nhằm hiện đại hóa việc dùng bút. Không rõ vì đâu, tôi thường gọi cây bút nầy là "diết-nguyên-tử", càng suy gẩm lại càng tối mù, không nhẽ cây bút bé tí lại có khả năng làm nổ tung vật thể, thôi thì, bởi cây bút ra đời vào những năm thế chiến, tạm kết luận là thế.

Tư tưởng buộc phải phát xuất. Thạo việc dùng ngôn tự để phát biểu tư tưởng như Danh Tướng thì ít khi cần đến việc dùng bút, không thế nhất định phải viết ra văn tự khi phát biểu tư tưởng, quyết chí kiềm hãm, không cho phát chế, uất ức chạy vòng không lối thoát, e rằng có lúc sẽ nổ tung. Thời cách tân tại Việt Nam, dùng bút viết ra văn tự, tạo thành những văn thi phẩm vẫn được lưu truyền có Tự Lực Văn Đoàn, bút danh Nhất Linh, Thạch Lam, Thế Lữ, mấy ai không biết đến. Tình ngút ngàn, tha thiết, lãng mạn, dầy xéo trong vũng lầy tình ái như Bác Trùm, nhất định phải thích thơ Xuân Diệu...

Anh sắp giận, em mỉm cười vội vã

đến kề anh, và mơn trớn: "Em đây!"

Anh vui liền, nhưng bỗng lại buồn ngay,

vì anh nghĩ, thế vẫn còn xa lắm. (Yêu – Xuân Diệu)



Anh thế, em rằng, chẳng biết yêu.

Ái tình, năm tháng, thấy đìu hiu.

Em hỡi, tim già dâng em hết

Trọn quả tim nồng, tá "bi-dzu". (Tình nồng – PHT)


Bút danh vì thế cứ ra đời. Có mỗi cây bút, nhưng cứ theo tình huống lúc vung bút là tạo ra cả tá bút danh, bồi bút đi bên đường tà thì gọi Bút gian; cong thẳng không rõ hướng chọn ngay danh Bút cong, Bút vênh; bút hết mực được gán cho Bút nỡm, bút mực tràn đầy gọi ngay cho Bút phọt, cứ thế mà chọn.

Bút ngày nào đang trên đường thoái hóa. Mạng vi tính ra đời làm yếu dần sức mạnh của cây bút. Nguy ngập thấy rõ với sự ra đời rầm rộ của iPad, tương lai bút sẽ được quăng vào xó, mọi việc được thay thế bằng hình thức xử dụng ngón tay!

Giới trẻ có thể hân hoan vì không phải dùng bút, không bị roi quất vào tay khi nộp bài tập viết đầy nét chữ cua còng. Riêng tôi, vài dòng tưởng nhớ uy lực của vật thể gắn bó ngày nào...tôi thích lội về dòng sông năm cũ.



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.