Giám đốc Bảo Tàng Lu-rồ chăm chú quan sát mảng da người dưới kính soi nơi bàn viết. Thời tiết Bắc Cali hôm nay tuyệt vời, nắng khá tốt, nhiệt độ vừa, không lý tưởng bằng phía Nam bởi những luồng gió mạnh vẫn còn quanh quẩn. Khí lực sung mãn sau buổi chơi banh bố buổi chiều, phóng ngay vào bàn để làm việc, quần tà lỏn áo ba lổ, chả ma nào dòm ngó chỗ riêng một góc trời nầy, làm việc tại gia có điều lợi là đấy.
Chàng Mập hít đầy khí vào lồng ngực. Thời tiết như hôm nay, chẳng nơi nào sánh bằng Nam Cali. Chỉ hơi uất khi ai nấy đều khao rằng đất Gô-Loa mới là nơi đáng dừng chân. Nhà tốt, việc tốt, con tốt, Bà Nội Tướng ngoài việc khó móc túi, chẳng còn điều chi để phàn nàn. Chơi banh bố hầu như thành môn thể thao cộng đồng nơi đây, điều nhỏ khá riêng tư, Chàng Mập lần nầy nhất định giải quyết phần bụng, tương lai gần, bụng phải là điểm thứ nhì chạm đích khi vào tư thế hít đất.
Ghét cái vòng lẩn quẩn, tưởng phen nầy chơi gấu bông nhưng toàn thấy lạc đà. Sao-tam-ba chẳng khác gì bên ấy, trời cực nóng, ẩm thấp, mồ hôi cứ rịn đầy người. Tuần rồi cứ mưa tầm tả, tuần nay lại nắng chói chang. Nắng quéo người thế nầy cũng trợ phần nào cho những cơn nghiện thuốc, gì thì gì, Yêu Như Thầy nên phen nầy quên bản thân, đều đặn bỏ xu vào ống heo, gộp đủ tiền cây Craven "A" mét-in-u-ết cho lần triều cống sắp tới.
Cùng thời điểm, tại 3 nơi khác nhau, số báo Chiến Quốc ban chiều vừa được quẳng vào tận cửa.
Năm Dần khắc tinh, Danh Tướng nhà vẫn ở đầu ngỏ nhưng cửa hơi khép lại phòng luồng gió suy trầm. Ngân lượng vẫn đầy ấp hai túi quần, chỉ sụt phần con số in trên tờ bạc, mất hẳn một con số không. Cả năm chẳng màng việc rái tai đèn mờ, tình dục đã mất. Chẳng hiểu vì tai kín rái hay bởi Bố Tây rải thuốc châm ngòi, Danh Tướng bê về rượu tình dục của Vua Voi A-Ma-Kông, quên đọc phần dẫn giải, rượu uống vào sau 30 năm mới phát sinh hiệu lực. Nhà hội Lu-rồ luôn có chuyện lạ, cha Danh Tướng tuổi 90 dẫn con út lên 5 đến trung tâm Bút Gian đăng ký chỗ vườn trẻ.
Tề Công năng động nhưng nông nổi, bê về rượu A-Ma-Kông khao đãi, không may đấy là nước thứ nhì, nhạt phèo. Quan lộ tỏa rực, pít-tông chắc cứng, dòm dèm chiếc ghế da cọp nhưng mộng ước chưa thành. Bù vào đấy, Tề Công đoạt ngôi vị thứ nhì trong danh sách màu da. Tuấn Đen dẩy nẩy, bảo họ Tề tên không có chữ đen kèm vào, thế là hơi thiên vị. Tề Công cười khà cho lần đoạt danh tước. Tuấn Đen dẩy nẩy, chẳng biết đến bao giờ! Phần "đen" không thể thiếu họ Bùi, người Mun nhưng chỉ thích loại mủ trắng. Tâm địa cũng trắng nên không thích chuyện đen, vừa được nhà Bác Ròm đề cử chức quan đen Bao Công trên bờ-lóc, chuyên trị phần xã hội đen, công an tội phạm.
Bố Tây nói bậy nhưng nói đúng, gác kiếm chứ không có gác côn, về vườn nhưng không có trong vườn. Chính sách "cây nhà lá vườn" của Ngô Lão khởi sắc hơn bao giờ. Chuyện phào nầy, sắt tự đào từ lòng đất, dây cu-roa mô-tơ tự lấy tóc vấn mà thành, mủ đạp xe lên nhà họ Bùi trộm về chế thành sơn, thành phẩm lời lãi không bàn cũng tất biết. Sân thượng là chuyện bên lề. Nhà Nghĩa Phát nơi sân thượng chỉ có phòng sauna, khoảng sân còn thừa khá rộng. Rễ đông sàng nhà Ngô bàn việc thiết kế tửu viên là thượng sách, biết thằng này muốn lấy điểm nhưng lại quá non, Ngô Lão kề tai bảo: "Thế là phí của giời! Tao đã lệnh cho quân lấy giống thuốc lào về trồng rồi, chẳng nhọc bây làm chuyện ấy." Tức tốc, rễ đông sàng vội ra chiêu thứ nhì. Thấy mối giao chỉ may cho nhà bố hay đưa ra yêu sách, rễ vội bay thẳng đến làng thêu may nhờ tư vấn nguồn cung cấp chỉ chất lượng và uy tín. Nhà Bác Ruồi dúi vào tay rễ quyển vỡ lòng, kèm câu nhắn: "Tao gốc gác chỉ biết nuôi tằm nhưng bố mầy gốc họ vua chỉ sợi, tao đơn thuần họ Ruồi nhưng bố mầy to gấp trăm lần ruồi tức chuồn chuồn. Ngưng ngay chuyện bá vơ, cứ chộp bằng cấp cao hơn tiến sĩ họ nhà Lu-rồ tao là tốt nhất."
Gió lạnh lại tạt ngang, cuốn mất theo chuyện Chiến Quốc.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.