Thứ Sáu, 18 tháng 1, 2008

QUẢNG XUÂN DU KÝ

Thân chào tất cả các Exs trong tình hiệp nhất
Trong buổi họp anh em ngày 08/11/2007 để bàn vấn đề tổ chức họp mặt 40 năm, có sự hiện diện rất quý báu của cha già Thước 812. Quý báu là vì cha ở xa cả trăm km lại bận rộn công việc mục vụ của giáo xứ vùng sâu mà vẫn cố gắng đến tham dự với anh em. Cũng trong dịp này cha chính thức báo cho anh em biết là Toà Giám Mục Xuân Lộc đã quyết định sai cha đến một giáo xứ mới - Quảng Xuân - một giáo xứ toàn giáo dân Quảng Trị di dân vào lập nghiệp, nằm trên quốc lộ 1A trên đường ra Hàm Thuận, Phan Thiết. Cha cho biết sẽ nhận xứ vào khoảng đầu tháng 12 và mời anh em đến chung vui với cha, ngày giờ chính thức cha sẽ thông báo sau. Ex tui nhận thấy cha già lúc ấy có vẻ thoáng buồn, một nỗi buồn man mác mà chỉ mình cha hiểu chứ anh em mình không tài nào hiểu nổi đâu - mọi người chẳng hiểu, chỉ có một người hiểu.
Thế rồi sau đó Ex tui nhận được thông tin ngày 5/12 cha già của chúng ta sẽ chính thức nhận xứ mói và mời anh em ra chơi. Nhưng sau đó lại nhận được đính chính là 4/12 cha sẽ nhận xứ vì chính quyền đia phương muốn như vậy (ngày 5/12 họ bận việc gì gì đó) và yêu cầu cha già Thước nhận xứ sớm 1 ngày so với dự định. Theo thiển ý của Ex tui chắc có lẽ chính quyền ở đó họ khoái cha già của mình nên hối làm sớm!!!
Nhưng rất tiếc 4/12 anh em bận rộn công chuyện gì đó không tổ chức đi được làm ex tui cũng bó tay, không đi dự lễ nhận xứ của cha được, chợt buồn 5 phút và tiếc hùi hụi. Nhưng sau đó được biết có Ex Thắng Mun đã vượt đường xa gần 200km đại diện cho lớp tham dự ngày cha nhận xứ mới. Một bàn thua trông thấy đã được Thắng Mun cứu ở phút 91!!! Hoan hô Thắng Mun. Anh chàng này đáng được cả lớp tuyên dương công trạng. Đề nghị Ex Trưởng nhớ tổ chức ngày biểu dương tinh thần "vì anh em quên mình" cho Thắng Mun nhé.
Chính nhờ có Thắng Mun mà ngay sau đó anh em được biết là cha Thước được (hay bị) đưa về một giáo xứ rất nghèo, nhà thờ mục nát.... Vì thế mà khi nghe Dũng ruồi thông báo 22/12 anh em sẽ ra thăm giáo xứ mới của cha, ex tui đã hăng hái ghi tên tham gia chuyến đi mà không một chút ngần ngại. Mục đích là muốn tận mắt nhìn thấy hoàn cảnh của cha bạn mình xem nó bi đát đến cỡ nào.
3g sáng 22/12 ex tui thức dậy, tự thưởng cho mình 1 ly cafe sau đó lên đường trực chỉ đến nhà Ex Trưởng đúng như đã hẹn. Trên đường đi, Ex tui hình dung chuyến đi này sẽ có đông anh em tham gia nên chắc chắn sẽ có nhiều chuyện vui và nhờ đông vui vậy mà cha Thước sẽ quên nỗi buồn sâu kín.
Nhưng hỡi ơi 5g10 đến nhà Ex Trưởng thì được biết là chỉ có Ex Trưởng và Ex tui đi thôi còn các Exs có đăng ký đi nhưng đến giờ này đều bỏ cuộc hết vì nhiều lý do : Thắng Mun té võng, Dũng ruồi nhức đầu sổ mũi, Ex Phó 7g mới thức dậy, Ex Hoà, St Bách... sớm quá không đi được (đang ngủ). Ex tui có hỏi Ex Trưởng sao đi sớm thế để anh em không dậy nổi để đi với mình. Ex Trưởng bảo là đi trễ sợ kẹt xe. Âu cũng là lý do rất chính đáng, vì Saigon hiện nay nổi tiếng ùn tắc giao thông trầm trọng. Đi 4 bánh từ nhà ex Trưởng ra khỏi thành phố mà lạng quạng kêt xe thì phải mất hơn 1 tiếng rưỡi đồng hồ như chơi.!!!
Thế là xe 7 chỗ mà chỉ có 2 người : Ex Trưởng làm tài xế, Ex tui làm phụ xế. 5g25 xe bắt đầu chuyển bánh, trời còn đang tối, xe phải lên đèn. Ex Trưởng làm tài xế đến ngã 3 Tân Vạn thì có đệ tử ra thay. Lúc này trời đã sáng tỏ, 2 anh em chúng tôi bon bon trên quốc lộ 1A hướng về Quảng Xuân trong không khí mát mẻ và nhộn nhịp của một ngày mới trên xa lộ.
7g30 chúng tôi đến Trảng Bom (Bầu Cá), ghé vào quán hủ tiếu bình dân ven đường để ăn sáng và uống cafe cho tỉnh táo, vì dậy sớm nên giờ buồn ngủ và đói.
Hơn 8g anh em chúng tôi tiếp tục lên đường. Ngồi trong xe, ex tui nhớ rõ lời dẫn đường của cha Thước : "Trên đường đi sẽ thấy Đền thờ Hồi Giáo bên tay mặt, nhìn sang tay trái (bên kia đường) là nhà thờ Quảng Xuân". Vì thế cho nên anh em chúng tôi cứ căng mắt nhìn và căn me xem đã đến đền thớ Hồi Giáo chưa. Ex tui có may mắn đã được đi qua vùng này mấy lần nên biết ngôi đền Hồi Giáo này nên tự tin ngồi ngắm cảnh nhưng ex Trưởng thì lại hồi hộp sợ lạc đường nên gọi điện cho Thắng Mun mấy lần để hỏi đường. Nghĩ cũng tủi, đi đến nhà thờ của cha bạn mình mà cứ tìm đền thờ Hồi Giáo...
Hơn 8g chúng tôi đến đền thớ Hồi Giáo - ngôi đền này mới được xây dựng cách nay mấy năm, đứng ở quốc lộ nhìn vào thật là hoành tráng và bề thế - quả nhiên nhìn sang bên kia đường thì thấy một cái cổng với bảng "GIÁO XỨ QUẢNG XUÂN" rất khiêm tốn nép mình ven quốc lộ thênh thang thỉnh thoảng có một chiếc xe chạy ngang, u buồn nhìn sang đền thờ Hồi Giáo. Đứng ở ngoài đường nhìn vào, chúng tôi chẳng thấy nhà thờ đâu cả chỉ thấy vài căn nhà lụp xụp nằm dưới khu vườn bạch đàn. Quả thật chúng tôi cũng chẳng biết nhà xứ là nhà nào!!! Chẳng biết cha già bạn mình ở đâu, lạ lẫm như đang ở nước ngoài. Chúng tôi bảo tài xế cứ chạy xe vào vườn bạch đàn rồi tính..
Do gần đến lễ Giáng Sinh nên từ cổng vào (khoảng 30m) cha đã cho dựng mấy cây tầm vông (tre) hai bên để treo cờ, đèn... Vào đến vườn bạch đàn, chúng tôi cảm nhận bầu khí khẩn trương chuẩn bị Lễ GS của giáo xứ. Nơi đây một nhóm khoảng mươi quý ông đang làm hang đá, dựng lễ đài để dâng lễ ngoài trời, chỗ kia một nhóm phụ nữ đang chia gạo ra thành từng bọc độ vài ba ký (sau này cha cho biết là để phát cho người nghèo Mừng GS). Ngó quanh một vòng, chúng tôi nhận ra ngay cha già (rất dễ nhận ra cha nhờ cái đầu bạc Chúa ban) đang đứng nói chuyện với giáo dân ở bậc thềm căn nhà đầu tiên từ đường tính vào. Ex tui đoán đó là nhà xứ và vội chạy đến, tay bắt mặt mừng - đến lúc này chúng tôi vẫn chưa thấy nhà thờ đâu - gặp chúng tôi cha mừng lắm, cười liên tục nhưng ngỡ ngàng khi biết đoàn hôm nay chỉ có 2 chúng tôi.
Sau một lúc chào đón, thăm hỏi, cha dẫn chúng tôi đi tham quan nhà thờ, khuôn viên nhà xứ... Quả thật ex tui chưa thấy ngôi nhà thờ nào giống nhà thờ này : nhà thờ thật quá cũ và xuống cấp (xây dựng từ 1973) mái tôn xi măng, cột kèo bằng gỗ, tường chỗ xây chỗ ghép gỗ - các vật liệu bằng gỗ hầu như đã bị mối mọt ăn gần rỗng, ex tui thầm nghĩ không biết nó sẽ sập bất cứ lúc nào nhất là khi gặp một cơn gió lớn hoặc ai đó trèo lên sửa chữa - trong nhà thờ thì tối om và ẩm thấp vì nhà thờ quá nhỏ, ngang chừng 5m, dài khoảng 12m nên người ta đã phải làm mái giại ra hai bên hông để có thêm chỗ cho giáo dân ngồi dự lễ. Ghế trong nhà thờ là ghế băng không bàn quỳ, không chỗ dựa lưng, cái dài, cái ngắn... thật không xứng đáng là một nơi thờ phượng Chúa - nhìn sang đền Hồi Giáo nguy nga lại thấy tủi : người ta mới có mấy năm nay mà hoàng tráng uy nghi đến thế, còn mình hiện diện ở đây từ 1973 mà lại khó nghèo đến cùng cực thế này. Thật không thể hiểu được các đời cha sở trước ở đây làm cái gì ???
Càng nghĩ ex tui càng thương cảm cho cha bạn mình, mới vừa ổn định nề nếp, cơ sở vật chất cho Gia Lào xong giờ lại phải về đây làm lại từ đầu với hai bàn tay trắng... Nhưng Ex tui cũng tin tưởng Chúa sẽ phù giúp cho bạn mình trong giai đoạn khó khăn, nhọc nhằn này.
Chuyến đi này đã xảy ra sự cố mà chúng tôi nghĩ nếu không khắc phục được thì có lẽ sẽ phải ân hận mãi. Số là cái máy chọp hình ex Trưởng mang đi lại hết pin... nỗi lo nói không sách, mách không chứng đè nặng 3 chúng tôi, cha Thước không có máy chộp, ex tui ỷ y có ex Trưởng nên không mang theo... trời ơi biết lấy gì để báo cáo các Exs đây! Nhưng Chúa phù hộ và nhờ tài tháo vác (không phải tháo vát) của ex Trưởng lại cứu được 1 bàn thua nữa : nổ máy xe để sạc pin máy chộp !!! U cha một sáng kiến tuyệt vời !!! Thế là máy chộp chộp được. Ex Trưởng hả hê với tài tháo vác (tháo ra và vác đi) của mình nên bấm lia lịa, trong ngoài nhà thờ, khuôn viên, người và cảnh ... chộp tưng bừng. Các Exs đã xem Album ảnh Quảng Xuân do ex Trưởng chộp chưa. Nếu ex nào chưa xem thì cố gắng tìm xem đi nếu không thì tiếc lắm đó coi như mất nửa đời người đó nghe.
Tham quan, chộp hình cũng khá lâu. Sau đó 3 chúng tôi ngồi tâm sự. Cha già đã thổ lộ cho chúng tôi rất nhiều khó khăn đang chờ đợi ngài. Nào là vấn đề đất đai của giáo xứ bị lấn chiếm, bị nhà nước trưng dụng làm đường. Cơ sở vật chất nhà thờ, nhà xứ có mà như không. Nội bộ giáo xứ với hơn 2500 giáo dân cũng có nhiều vấn đề phải giải quyết, các gia đình nghèo trong xứ cũng nhiều (khoảng 100 gia đình)... nói chung rất nhiều, rất nhiều việc phải làm và phải làm ngay có lẽ sẽ cha Thước của chúng ta sẽ thành cha già đầu trắng chứ không còn bạc nữa. Xin anh em cầu nguyện nhiều, thật nhiều cho cha nhé.
Và điều khẩn cấp nhất là cha xin Ex Trưởng và Danh Tướng giúp cho nhà thờ 1 cái đàn Organ - đàn nhà thờ có mà hư hỏng tùm lum rồi - không biết Ex Trưởng đã lo đến đâu rồi??? Anh em ai có thể xin góp chung vào để mua cho cha cái khá khá một chút. Có thể nhờ Tư Thiên cố vấn cho nên mua loại nào.
Mặc dù khó khăn là vậy nhưng cha đã khoản đãi anh em chúng tôi một bữa cơm trưa rất thịnh soạn có cả rượu vang đỏ để Ex Trưởng nhâm nhi và Ex tui ké theo.
(còn tiếp)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.