Thứ Ba, 4 tháng 12, 2012

từ internet


Chủ nhật thứ hai mùa vọng : DỌN LỐI YÊU THƯƠNG
Chắc sẽ có người bảo. Yêu thương thì làm tới luôn chứ cần gì dọn .                               Mỗi việc đều cần chuẩn bị.
Nếu yêu thương là việc quan trọng cả đời thì việc chuẩn bị là điều không thừa!
Sao ta phải dọn lối yêu thương?
Đơn giản vì chúng ta là con người, quả tim ở bên trái nên dễ dàng lạc lối yêu thương
Có nhiều con đường, nhiều lối mòn mà ta phải nhìn lại, so đo và chọn lựa!
Phải sửa đổi tận đáy lòng mình trước như Khổng tử viết:” tu thân, tề gia ...”
Sám hối đầu tiên là thay đổi cái nhìn, cách nhìn về chính mình về anh em và về Thiên Chúa từ đó định ra thái độ sống thích hợp. Đừng lấy mình là trung tâm nữa hãy để Chúa Giêsu là trung tâm. Cái tôi không thể là tiêu chuẩn cho mọi sự...
Nhưng thực tế chúng ta thích so sánh hơn. Phải công nhận rằng ai cũng mang sẵn mần giống ghen tị.. Ngạn ngữ Ấn Độ nói rằng: Điều quan trọng không phải là tôi hơn người này người khác nhưng là ngày hôm nay đã hoàn thiện hơn ngày hôm qua ?.   
  
         Một triết gia Ấn độ đã nhìn lại quãng đời đi qua của mình như sau :                              - Lúc còn trẻ, tôi là một người có đầu óc cách mạng. Lời cầu nguyện duy nhất mà tôi dâng lên Thiên Chúa là : lạy Chúa, xin ban cho con nghị lực để con thay đổi thế giới.    
                                                                        
          - Đến tuổi trung niên, tôi mới nhận thấy rằng một nửa đời người của tôi đã qua đi mà tôi chưa thay đổi được một người nào. Lúc đó, tôi mới cầu nguyện với Thượng Đế : lạy Chúa,  xin cho con được biến cải tất cả  những người con gặp gỡ hằng ngày, nhất là gia đình con, bạn bè con. Và như vậy là đủ cho con mãn nguyện rồi.   
             - Nhưng giờ đây, tóc đã bạc, răng đã long, ngày tháng còn lại chỉ còn đếm trên đầu ngón tay, tôi mới nhận thức rằng tôi đã khờ dại biết chừng nào. Giờ này, tôi chỉ biết cầu nguyện như sau : lạy Chúa, xin ban cho con được thay đổi chính con.                     Nếu tôi biết cầu nguyện như thế ngay từ lúc đầu, thì tôi đã không phí phạm quãng đời đã qua.                                                                                                                  Dọn đường cho Chúa đến , chính là nỗ lực hoán cải bản thân và thực thi bác ái [ điều mà ta sẽ khai triển ở tuần sau].                                                                                      Chúng ta được mời gọi hoán cải và hoán cải chỉ hoàn tất khi ta trở thành như Gioan Tiền Hô: Loan báo cho mọi người Đấng phải đến.
Yêu thương thì không tạo ra khoảng cách chính vì vậy không có lồi lõm, không có quanh co. [như lời ngôn sứ Cf Lc 3,5]. Nhưng vấn đề là ở chỗ người ta không thật sự muốn lớn lên, không thật sự muốn sửa đổi, không thật sự muốn hạnh phúc chân thực.
Lạy Chúa, Xin Chúa thương xót chúng con.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.