EX 806 ơi
Bác làm em nhớ tới cái thời tem phiếu lúc mới "giải phóng" quá. Khi đó nước ta lao đao, bị phương tây cấm vận> gạo ăn không đủ no ( vì hậu phương phải nhường cơm cho các anh bộ đội đi Campuchia; còn các anh bộ đội phải nhường cơm cho mấy cháu nhi đồng: nói thẳng ra là cả nước đói). Về cái mặc thì cũng thế mỗi khẩu 2 m vải / năm. Khổ nỗi cô thương nghiệp cắt xéo canh vải cho nên nếu nhỏ thì còn co ; chứ to như bác chắc là thấm thía lắm. Hồi đó mình được ăn mặc đầy đủ hơn các bạn vì thứ nhất là ông già làm nhà may, thứ hai là có vải đũi dầy cui, thứ này là 1 thứ phẩm của kén tằm. Nghe các cụ bảo loại này dệt thành tussor cao cấp bên tây; còn không cũng là vải gai, vải lanh gì đó. Ối mẹ ơi, mới mặc vào nó thô ráp lắm, nhưng giặt vài lần đúng là dễ chịu theo kiểu mùa đông thì ấm mà mùa hè thì mát. Hồi đó khó khăn đâu có thuốc nhuộm, mà củ nâu cũng không dễ kiếm cho nên cứ để mộc vậy mà mặc. Ha ha không ở bẩn thì cũng thành ở dơ: cái đất đỏ bazan của tỉnh Lâm đồng mau chóng thấm vào, bắt đầu từ gấu rồi tất cả quần áo. Của đáng tội, thời buổi đó xà bông thiếu thốn cho nên không làm sao cho nó trở về mầu nguyên thủy được. Cũng trong thời đó Bảo Lộc ( vì còn rất nhiều rừng nguyên sinh) vẫn giữ kỷ lục quốc gia về số ngày mưa cao nhất trong cả nước( 199 ngày/ năm) nên mình cũng bị vạ lây. Mưa thì ẩm độ cao>> áo quần không kịp khô. Quần áo [ nhất là loại đi làm] thì nhất manh>>> Cho nên hôm trước mưa hôm sau phải khoác đồ "ẩm ướt " đi làm có mùi lạ. Hì hi không tả nữa kẻo có anh mơ về sơn nữ té bổ chổng!!!
Ex 772
PS: tiện đây gửi anh em ít hình cầu nguyện đài Đức mẹ G.X. Bạch Lâm
Anh em nào cần rửa hình( cần file lớn) xin liên hệ với DR hay Hùng OK
Anh em vẫn đợi các nguồn hình khác.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.