Bố thằng Út đồng quan điểm với PGS, cho rằng bài dịch lối ấy hủy nát bấy bản nguyên văn. Thằng Út chọi tư tưởng, quyết chọn lối phỏng dịch nó cho là hay nhất. Ấy rằng, bác Bôn chả từng cổ súy cho phong trào canh tân Việt ngữ là gì, nối gót bậc cha chú là việc nên làm, Út thầm nghĩ, tự trấn an khi chọi đầu với ông bố phen nầy. Rất tự tin, thằng Út với bản phiên dịch Việt ngữ bản luận án bước vào phòng hội thảo nơi lầu 5, lầm bầm câu đồng hành với nó qua bao năm: "the horse has bolted."
Không khí phòng hội thảo hôm nay không bình thường, toàn các tay chóp bu. Thằng Út tất nhiên biết hôm nay là ngày căng, bởi cả tuần trước, bác Lớp Trưởng đã thông báo trên diễn đàn bản thực đơn, kèm luôn cả hình con tơ-ky béo phì. Biết bao lần, Út mơ cả ngày với món cu hầm sâm Toulouse, sâm nước ngoài hẳn phải to củ, chất độ bổ dưỡng vô song, công lực tăng cường vô hạn, bút cứ phang thẳng thừng, chả sợ việc mòn hay tịt. Út rất phấn khởi khi nghĩ đến điều nầy.
Vẫn có điều gì đấy không bình thường, thằng Út chắc trăm phần với nhận định nầy. Chả mấy khi bác Bôn khoát cánh áo chó đốm nếu ngày ấy chỉ bình thường, hơn cả chắc cú, máy ảnh trong đầu Út chớp luôn hình chiếc siêu micro, chứng thực rằng việc hôm nay có tầm vóc quốc gia, thằng Út nể phục sự trịnh trọng bác Lớp Trưởng dành cho nó ngày hôm nay. Nếu được khen tặng bác vài câu, Út nhất định bảo hình ảnh bác ấy sau chiếc micro trông rất oai phong, chỉ mỗi việc, với chiếc siêu micro quá hớp, không biết có còn bác nào được thử giọng dù là vài giây ngắn ngùi.
Út tằng hắng, báo hiệu phòng họp đã có sự hiện diện của nó…
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.