Chủ Nhật, 5 tháng 1, 2014

kinh kệ



 Xin mạn phép xướng kinh [ Ex 772]
TRUYỆN KỂ SAU LỄ NOEL
Khi các mục đồng đã ra về và hang đá trở lại yên tĩnh, hài nhi trên máng cỏ ngẩng đầu nhìn về cánh cửa mở rộng. Một cậu bé nhút nhát đang đứng đó, run rẩy và sợ hãi.
  - Lại gần đây – Chúa Giê-su nói - tại sao con lại sợ như vậy?    
- Con không dám…con chẳng có gì để dâng Chúa cả .       
 - Ta rất thích khi con tặng quà cho ta. Cậu bé đỏ mặt vì hổ thẹn.     
  - Nhưng thực sự con không có gì… Không có gì thuộc về con cả, nếu con có cái gì đó, con dâng Chúa ngay…Chúa nhìn đây.     Cậu lục túi quần đã bị vá, lôi ra một con dao cũ kỹ rỉ sét mà cậu vừa tìm thấy :                                                   
- Đây là tất cả những gì con có, nếu Chúa thích, con tặng Chúa đấy.                          
 - Không – Chúa phản đối – hãy giữ lấy nó, ta muốn điều khác nơi con. Ta muốn con làm cho ta ba món quà .               
 - Con muốn lắm, nhưng con có thể làm gì cho Chúa ?              
- Hãy cho ta tấm hình vẽ cuối cùng của con .                        
Cậu bé lúng túng, đỏ mặt lên. Cậu tới sát máng cỏ để Giu–se và Maria khỏi nghe thấy, cậu thì thầm vào tai Chúa Giê-su :      
- Con không thể…Hình con vẽ xấu lắm… không ai thèm nhìn nó .                             
 - Chính vì vậy mà ta muốn nó…Con phải luôn luôn cho ta những gì mà người khác vứt bỏ và những gì làm con không vừa lòng .                                                                          
 Tiếp đến – Chúa nói - Ta muốn con cho ta cái đĩa ăn của con .   
Cậu bé ấp úng :  - Nhưng con đã đánh vỡ nó vào sáng nay rồi .  -
 Đó là điều ta muốn… Con phải luôn luôn dâng cho ta điều đổ vỡ trong đời con, ta muốn hàn gắn nó lại ….            
 - Và bây giờ - Chúa Giê–su nhấn mạnh – hãy lập lại cho ta nghe câu trả lời của con với
bố mẹ , khi họ hỏi con làm sao mà đĩa bị vỡ .                                                                         
 Mặt cậu bé tối sầm, cậu cúi đầu hổ thẹn và buồn rầu thì thầm :   
 - Con đã nói dối bố mẹ…Con nói rằng con trượt tay làm vỡ đĩa ; nhưng không phải vậy… con tức giận và đã bực bội đẩy chiếc đĩa trên bàn, nó rơi xuống nền gạch và vỡ tan .              
- Đó chính là điều ta muốn nghe con nói . Hãy luôn cho ta điều độc dữ trong cuộc sống của con, những vu cáo, những hèn nhát, những hung bạo của con. Ta sẽ cất chúng khỏi con, con không cần chúng… Ta muốn làm cho con hạnh phúc và hiểu rằng ta sẽ luôn tha thứ những lỗi lầm của con .                        
Khi ôm cậu bé để cảm ơn về ba món quà tặng, chúa Giê–su nói thêm : Bây giờ con đã hiểu con đường của lòng ta. Ta muốn con đến thăm ta mỗi ngày ….  [ ST]
BA VUA TÌM CHÚA
Dù là mắt nhìn trời, theo ánh sao, lần mò trong đêm đen ba nhà thông thái rốt cuộc cũng tìm thấy Chúa.                     
Con đường của đêm tối đức tin thật không dễ dàng .Thế nhưng lúc trở về, họ lại theo con đường khác.
Con đường mới lạ, chưa từng biết, cần được khám phá Không phải là con đường của thói quen, định kiến .  Hóa ra gặp hài nhi Giêsu không là một kết cuộc            
 Mà lại là một khởi đầu .                                                                                                                                                                                                                                                                                                      . Cũng vậy, cho tôi, cho anh. Chúng ta có sẵn sàng đi con đường mới khi đã gặp Ngài hay không ?                                                                                                           Hải Hà

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.