"Hay mắt bạn ganh tị, vì tôi nhân lành chăng". Mt 20, 1-16THIÊN CHÚA CÔNG BÌNH
Nhà tu đức học người Ấn độ là cha Anthony de Mello có kể câu chuyện ngụ ngôn như sau:
Một hôm, Thiên Chúa đi vào thiên đàng và Ngài ngạc nhiên khi khám phá ra rằng tất cả mọi người đều được vào đó cả, không một ai phải sa hỏa ngục. Ngài dừng lại suy nghĩ. Phải chăng Ngài không phải là Đấng công bình vô cùng? Ngài cho gọi sứ thần Gabriel và nói:
- Ngươi hãy tập trung mọi người lại trước mặt Ta và đọc cho họ nghe 10 giới răn của Ta.
Tất cả mọi người đều đến trình diện trước tòa Chúa. Sứ thần Gabriel đọc giới răn thứ nhất và Chúa lên tiếng phán bảo:
- Tất cả những ai đã phạm giới răn thứ nhất hãy xéo khỏi mặt Ta và đi vào hỏa ngục tức khắc.
Một số người từ từ ra khỏi đám đông và buồn bã đi vào hỏa ngục. Sứ thần Gabriel tiếp tục đọc các giới răn khác, cứ sau mỗi giới răn thì có một người lặng lẽ rời khỏi đám đông để đi vào hỏa ngục. Sau khi sứ thần Gabriel đọc giới răn thứ sáu, thì tất cả đám đông đều tự động đi vào hỏa ngục chỉ còn lại có mỗi người đó là vị ẩn sĩ già, đầu hói, béo mập. Thiên Chúa đưa mắt nhìn vị sứ thần rồi hỏi:
- Phải chăng chỉ có một người này được vào thiên đàng hay sao? Nếu vậy thì hắn sẽ cô độc lẻ loi lắm.
Nói xong, Ngài truyền lệnh cho sứ thần Gabriel gọi đám đông lại và cho họ trở lại thiên đàng. Nhìn thấy đám người tội lỗi xấu xa bỗng nhiên được tha thứ và được vào thiên đàng, vị ẩn sĩ già nổi giận và nói với Chúa.
- Chúa không phải là Đấng công bình. Tại sao Chúa không cho con biết trước điều đó?.
Củ Cà Rốt Của Tôi Một lão bà nọ qua đời, được các Thiên Thần mang đến tòa phán xét. Trong khi duyệt xét các hành động của bà lúc còn sống, Ðấng phán xét đã không tìm thấy bất cứ một hành động bác ái nào, ngoại trừ có một lần bà đã cho người ăn mày một củ cà rốt. Tuy nhiên, Ðấng phán xét tối cao đầy lòng nhân từ cũng xem hành động ấy có đủ sức để mang người đàn bà lên Thiên Ðàng. Dĩ nhiên, củ cà rốt sẽ được dùng như sợi xích vững để người đàn bà bám vào và leo lên các bậc trong chiếc thang dẫn về Thiên Ðàng .
Người ăn mày cũng chết vào khoảng trong thời gian ấy. Anh cũng được diễm phúc bám vào gấu áo của người đàn bà để được đưa lên Thiên Ðàng.
Một người khác cũng qua đời vào ngày hôm đó. Người này cũng níu lấy chân của người hành khất. Không mấy chốc, chiếc thang bắt đầu từ củ cà rốt mỗi lúc một dài ra đến gần như vô tận: mọi người đều níu kéo nhau để lên Thiên Ðàng. Nhưng từ trên đỉnh thang nhìn xuống, người đàn bà bỗng châu mày khó chịu. Bà thấy sợi dây mỗi lúc một dài, bà sợ nó sẽ căng ra rồi đứt chăng. Cho nên trong cơn bực tức, bà cố gắng dành riêng cho mình củ cà rốt và la lên: "Các người giang ra, đây là củ cà rốt của tôi".
Người đàn bà cố gắng giữ củ cà rốt cho riêng mình cho nên sợi dây tạo nên chiếc thang bắc lên Trời bị đứt. Bà rơi nhào xuống đất và cả đoàn người bám víu vào sợi dây ấy cũng rơi theo.( Lẽ sống)
"Cuộc sống vốn không công bằng - Hãy tập quen dần với điều đó."
( 1 trong 10 câu nói bất hủ của Bill gates)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.