Thứ Sáu, 14 tháng 3, 2014

CN thứ 2 Mùa chay



Hiển dung qua kinh nguyện
Lúc Hiển dung, Đức Giêsu đã xuất thần trong bản tính loài người! Do vậy, thật khó để chúng ta diễn tả cách hợp lí và thuyết phục điều đã xảy ra với Đức Giêsu. Đây quả thật là sự Hiển dung đặc biệt, bởi vì về mặt này, Đức Giêsu là bản thể duy nhất không phải chết để về cùng Chúa Cha. Người thật hạnh phúc bởi lẽ Hiển dung là một mầu nhiệm của hạnh phúc thần linh. Niềm vui tràn trề tuôn trào từ Chúa Cha hướng về Chúa Con cũng như từ Chúa Con hướng về Chúa Cha, và niềm vui đó là chính Chúa Thánh Thần, đã tràn ra từ bình nước là tính con người của Đức Kitô.
Thế thì, điều gì cho phép chúng ta suy ra từ cuộc Hiển dung của Đức Giêsu mầu nhiệm thần Linh này? Thánh sử Luca đã đưa ra lời giải thích rất rõ ràng: Đức Giêsu lên núi cầu nguyện và trong lúc cầu nguyện, dung mạo Người bỗng đổi khác (Lc 9,28-29). Như vậy, Hiển dung là kết quả tất yếu của việc Đức Giêsu cầu nguyện. Cách miêu tả này không phải là sự thêm vào đơn giản thứ yếu, đặc thù của Luca nhưng đưa ra cho chúng ta chìa khóa để hiểu mọi việc đã xảy ra; điều này cũng làm cho cuộc Hiển dung của Đức Giêsu thực sự gần gũi với chúng ta, như một mầu nhiệm hiển nhiên, cần được chiêm ngắm nhưng hoàn toàn có thể làm theo được bằng việc cầu nguyện... Như vậy, nếu chúng ta cũng được mời gọi cùng hiển dung với Đức Giêsu, thì cầu nguyện là con đường thiêng liêng giúp chúng ta thực hiện.                                                                                                               
               Cha Raniero Cantalamessa, vị giảng thuyết phủ giáo hoàng

PHỎNG VẤN ĐỨC CHÚA
Vào một đêm mùa đông, trời lạnh, tôi ngủ say sau một ngày làm việc mệt nhọc. Và không biết từ lúc nào, tôi lạc vào trong mơ. Một giấc mơ kỳ lạ. Tôi đi… phỏng vấn Đức Chúa.                                                                      
 “Mời vào”, Đức Chúa nói. “Vậy là con muốn phỏng vấn ta ?” – “Nếu Ngài có thời gian”, Tôi nói. Chúa mỉm cười: “Thời gian của ta là vô tận. Nó đủ để làm tất cả mọi thứ. Con đã chuẩn bị những câu hỏi gì dành cho ta rồi ?”                                                                                           
Tôi hỏi: “Điều gì làm Ngài ngạc nhiên nhất về nhân loại ?” Chúa nghĩ một chút rồi trả lời:                                                                                  
“Đó là họ chán phải là trẻ con, vội vã trưởng thành và rồi lại khát khao trở thành con trẻ.                                                                             
 Đó là họ đánh đổi sức khỏe để lấy tiền bạc và sau đó lại hao tiền tốn của để lấy lại chính cái sức khỏe ấy.                                                            
 Đó là vì lo lắng suy nghĩ đến tương lai, họ quên đi hiện tại, làm như thế họ sống không vì hiện tại cũng chẳng phải cho tương lai.                     
 Đó là họ sống như thể họ sẽ không bao giờ phải chết, và họ chết như thể họ chưa bao giờ sống vậy”.                                                                    
Chúa đặt tay tôi vào trong bàn tay Chúa, chúng tôi im lặng một hồi. Sau đó tôi hỏi: “Là người làm cha, Chúa có những bài học về cuộc sống nào muốn đứa con mình học tập ?” Chúa mỉm cười và trả lời:       
“Học rằng chúng không thể khiến bất kỳ ai yêu chúng. Những gì chúng có thể làm là khiến bản thân chúng được yêu.                                 
Học rằng điều quý giá nhất không phải là những gì chúng có trong cuộc đời, mà là những người chúng có trong cuộc đời ấy.                   
Học rằng sẽ là không tốt khi so sánh bản thân lũ trẻ với người khác. Tất cả sẽ được đánh giá riêng lẻ dựa trên những phẩm chất riêng của chúng, chứ không phải theo một nhóm trên cơ sở so sánh.                    
Học rằng một người giàu có không phải là người có nhiều nhất, mà là người cần ít nhất.                                                                                   
Học rằng chỉ mất vài giây để gây những vết thương sâu thẳm với người chúng ta yêu thương, và phải mất nhiều năm nữa để hàn gắn chúng.                                                                                                                 Học cách tha thứ bằng việc rèn luyện lòng khoan dung. Để hiểu rằng có những người rất yêu thương chúng, nhưng đơn giản không biết làm thế nào để diễn tả hay thể hiện những xúc cảm của họ với chúng.   
 Học rằng tiền có thể mua được mọi thứ ngoại trừ hạnh phúc.          
Học rằng hai người có thể nhìn vào cùng một thứ và nhìn nhận nó hoàn toàn khác nhau.                                                                               
Học rằng một người bạn thực sự là người biết mọi thứ về chúng... và dù vì bất kỳ điều gì cũng luôn yêu thích chúng.                                            
 Học rằng sẽ không bao giờ là đủ cho chúng được tha thứ bởi người khác, mà chúng phải tự tha thứ cho chính bản thân mình”.               

Tôi ngồi đó một hồi để tận hướng chuyến thăm Đức Chúa của mình. Tôi cảm ơn Chúa vì đã dành thời gian cho tôi.                                                                        
           Bài không thấy ghi tên tác giả

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.