Thứ Bảy, 15 tháng 2, 2014

Kinh yeu thuong



LUẬT YÊU THƯƠNG

Đó là Luật truyền, là di ngôn cuối cùng của Chúa, Đấng là hiện thân của Tình Yêu.     
Luật này không có ngoại lệ. Những ai có trái tim khô héo, không còn biết thương cảm thì không phải là Ki-tô hữu, không còn là môn đệ Chúa nữa. Ngược lại, chúng ta phải thương yêu tất cả mọi người, những người khác biệt chúng ta về phương diện lai lịch gốc tích, giáo dục, tín ngưỡng, cả đến những người hèn hạ đáng khinh nhất, những kẻ tội lỗi nhất...
 
Chẳng phải là mọi người đều được Thiên Chúa quan tâm săn sóc đó sao ? Chẳng phải ai cũng có một linh hồn như chúng ta, và nếu họ xa rời Thiên Chúa bao nhiêu thì càng phải được chúng ta thân thiết bấy nhiêu đó sao ?

Hãy mở rộng tấm lòng đón nhận bất kỳ ai đến với mình. Hãy để cho tâm hồn mình rung động dưới bàn tay Thiên Chúa, đáp ứng những tư tưởng quảng đại, những cảm tình thương mến.

Hãy học cách tìm ra trong bất cứ ai mối dây cuối cùng còn nối họ với Đấng Vô Biên, với Thiên Chúa.
                                        ELISABETH LESEUR

Mẹ Têrêsa Calcutta nói về tình yêu
Nếu bạn xét đoán ai, bạn sẽ không còn thì giờ để yêu thương họ
 Bạn phải cho đi những gì làm bạn bị thiệt thòi. Như thế, cho đi không chỉ những gì dư thừa, nhưng những gì bạn không thể sống nếu không có, những gì bạn thật sự yêu thích. Như thế, món quà của bạn trở thành một hy sinh, có giá trị trước mặt Thiên Chúa.”
“Tôi luôn luôn nói rằng, tình yêu khởi sự từ gia đình trước đã, và sau đó mới đến thành phố hay đô thị. Yêu thương những người ở xa chúng ta thì dễ, nhưng yêu thương những người sống với chúng ta hay ngay cạnh chúng ta thì không luôn dễ dàng.”  

THƯƠNG YÊU TẤT CẢ NHỮNG KẺ SỐNG GẦN TA
Nếu anh em yêu thương kẻ yêu thương mình, thì anh em nào có công chi ?
Ngay cả những người thu thuế cũng chẳng làm như thế sao ?
Nếu anh em chỉ chào hỏi anh em mình thôi, thì anh em có làm gì lạ thường đâu ?
   
Ngay cả người ngoại cũng chẳng làm như thế sao ?

Vậy anh em hãy nên hoàn thiện, như Cha anh em trên trời là Đấng hoàn thiện.” ( Mt 5, 46 – 48 )
Tất nhiên là người ta, những anh em của tôi, Thỉnh thoảng vẫn làm tôi bực mình hết sức. Tất nhiên không phải ai cũng thế, Nhưng cũng không phải chỉ có một ít đâu !      
Tôi không muốn nói đến những người con mình đỡ đầu, bè bạn, những kẻ yêu quý tôi, những người hay viết thư thăm hỏi tôi. Yêu mến những người ấy thì dễ quá, thích quá, tự nhiên là thế ! Như Lời Chúa phán, anh em bên lương cũng làm như thế đó sao ?
Tôi cũng không có ý nói đến những kẻ ở xa, xa đến nỗi ai cũng sẵn lòng tuyên bố là yêu quý họ. Họ là những kẻ đói rét, ốm đau, bị áp bức, chậm tiến, là những kẻ tôi chẳng bao giờ thấy mặt, họ không quấy rầy tôi chút nào. Tôi nghĩ mình có thể luôn luôn yêu quý họ, bằng lời nói nhân nghĩa, bằng tấm chi phiếu. Họ ở mãi đâu đâu ấy, họ không phá bĩnh tôi bất cứ chuyện gì được !
   
Nhưng điều khó hơn, đó là: Thương yêu những kẻ ở gần, những kẻ sống chung quanh tôi, chẳng phải ruột thịt thân thiết hay quen thuộc, họ chẳng có một tý liên hệ gì với mình, chính những kẻ này mới khó... thương ! Họ luôn luôn làm hỏng kế hoạch chương trình của mình, Vô duyên, cứ vào lúc mình bận bịu, những lúc mình không vui, là lại đến để hỏi mượn ít tiền, nhờ việc này việc nọ, làm mình mất bao nhiêu là thì giờ...
Lạy Chúa, như vậy thì bao giờ con mới biết thương yêu ?      
Yêu những kẻ không biết yêu đáp lại con,
          
Yêu những kẻ quấy rầy con,
         
Yêu những kẻ không đồng ý với con,
      
Tóm tắt trong một từ ngắn gọn là “yêu tha nhân”, “yêu đồng loại”
Vậy thì trong kiếp sống khổ sở của con,
  
Chính Niềm Tin là tất cả niềm hy vọng của con.
           
Niềm Tin đã trở thành một khối lớn
         
Gồm tất cả những điều con phát hiện về Chúa.
 
Ôi lạy Chúa, Đấng Vô Biên Cao Cả,       
Con mắt Đức Tin của con mở ra
  
Và con nhìn thấy “tha nhân” trong ánh sáng của Chúa.

Một lần nữa, con lại xin cố gắng,
  
Có lẽ một ngày nào đó, con sẽ thương yêu được tha nhân.
    
            JACQUES LOEW

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.