CHÌA
KHÓA THIÊN ĐƯỜNG
Ngày xưa, có một ông vua rất giàu sang và
quyền thế. Sau khi đã chinh phục được các quốc gia láng giềng và có được tất cả những gì mình mong
ước, thế nhưng vua vẫn chưa cảm thấy thỏa lòng. Nhà vua
còn ước ao có được thêm một kho tàng quý
hơn nữa đó là chìa khóa mở cửa Thiên Đàng.
Vua sai các quan tướng đi tìm kiếm khắp nơi trong nước, từ trên núi cao
xuống tận đáy biển, trong rừng sâu tới chốn bùn lầy nhưng việc làm đó chỉ tốn công vô ích.
Sau cùng, chính nhà vua quyết định chính mình sẽ đích thân đi
tìm chìa khóa mở cổng Thiên Đàng.
Một hôm, nhà vua
cưỡi ngựa đến trước một bức tường cao có tháp canh, cổng sắt rất kiên cố. Trước cổng có thiên thần canh gác rất kỹ, nhà vua tiến lại gần thân thưa:
- Tôi sẽ không được bình an trong
tâm hồn cho đến khi tìm được chìa khoá mở cửa Thiên Đàng.
Thiên thần cười đáp:
- Thật ra chìa khoá
mở cửa Thiên Đàng trên trần gian này không thiếu. Có hàng trăm
hàng ngàn thứ chìa khóa có thể mở được cửa Thiên Đàng. Các chìa khóa đó ở ngay dưới chân vua. Người ta dẫm lên chúng.
Ngài có thể tìm được nếu ngài bền tâm và chịu khó tìm kiếm.
Sau lần gặp gỡ đó, ngày ngày
nhà vua bách bộ lang thang đó đây. Năm tháng trôi qua, mặc dầu nhà vua đã mệt mỏi tìm kiếm khắp nơi trên trái đất nhưng vẫn không tìm thấy.
Rồi một ngày kia,
đang lúc đi dạo trong rừng, nhà vua vấp chân vào một gốc cây nhỏ bé gần như sắp tàn héo bên vệ đường. Vì mắt đã già, sức yếu nên nhà vua cảm thấy tự nhiên thích
quan tâm đến những vật nhỏ bé. Nhà vua nhổ cây đó lên đem
về trồng ở hoàng cung rồi hằng ngày tự tay chăm sóc tưới bón cho nó.
Các quan cận thần trong hoàng cung thấy vậy liền nói với nhà vua:
- Tâu chúa thượng, sao chúa thượng lại phải bận tâm đến một cây bé nhỏ héo tàn như vậy? Chắc gì nó sống lại được, và nếu nó có sống được thì với tuổi tác trên vai,
làm sao hoàng thượng còn hy vọng gì nghỉ dưới bóng mát của nó hoặc hưởng dùng hoa
trái của nó được?
Nhà vua thản nhiên trả lời:
- Một ngày nào đó,
tuy ta không còn sống nữa, nhưng sẽ có người khác đến ngồi dưới bóng cây và họ sẽ sung sướng được thưởng thức hoa trái của nó; điều đó đủ để ta cảm thấy vui sướng ngay từ lúc này rồi.
Vừa nói xong, nhà
vua đưa chân bước đi thì kìa một chìa khóa từ dưới đất mọc lên như một cái nấm.
Chìa
khóa làm bằng một thứ kim loại rất lạ xanh đỏ đủ màu.
CHÚC TỤNG CHÚA
Chúc tụng Chúa, lạy Chúa, Vì Chị Báo chí chúng con. Chị
là cơm bánh của trí khôn, Và ánh sáng của tinh thần.
Ước chi tất cả các nhà văn, tất cả các nhà báo, tất
cả các thợ vẽ băng hình, tất cả các thợ vẽ bích chương quảng cáo…tự nhận thấy
là tôi tớ của chân lý.
Chúc
tụng Chúa, lạy Chúa, Vì Anh Ðiện ảnh chúng con.
Với
thuật kể chuyện sống động, Anh tác động mạnh trên con người
Anh có
sức lực và kỳ diệu của kịch nghệ, Và của nhiếp ảnh, của báo chí và của lời nói
linh động, của âm nhạc và của hội hoạ.
Ước chi
anh vẫn mang ánh sáng thực-tế !
Chúc tụng Chúa, lạy Chúa, Vì Chị Truyền thanh chúng
con, chị bay trên cánh gió và biến trái đất nên tí-ti.
Ước chi Chị giúp kết hợp mọi nguời, Và loan báo Tin
mừng của Chúa !
Chúc
tụng Chúa, lạy Chúa, Vì Chị Truyền hình chúng con ;
Hôm
nay, chị là giảng đàn trong các gia đình.
Ước chi
Chị giảng dạy chân lý và hoà bình !
Chúc tụng Chúa, lạy Chúa, Vì sự tiến bộ của kỹ thuật
và khoa điện-tử ;
Vì tất cả khí-cụ truyền thông mới. Đó là những
phương tiện truyền thông mà Chúa đã đặt trong tay chúng con, để hôm qua, hôm
nay và ngày mai, những phương tiện đó phục vụ con người để xây dựng
Vương quốc của Chúa trong sự hợp nhất, tình yêu và
hoà bình.
Chúc
tụng Chúa, chúc tụng Chúa, lạy Chúa Giêsu !
Chúa
là Thầy, là Ðường, là Sự Thật và là Sự Sống !
HIỀN
HÒA lược dịch.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.