Thứ Sáu, 14 tháng 11, 2014

cuoi tuan

THẮC MẮC GIÁO LÝ

Hỏi:Thưa chị, các thánh tử đạo VN ngày xưa không có nhiều nhặn gì để mất... cho nên các ngài sẵn sàng theo Chúa đến cùng . Hiện tại chúng em có nhiều quyến luyến quá khó mà theo Chúa cho đến cùng.

 

Trước hết xin cám ơn em đã mạnh dạn nói lên suy nghĩ của mình, điều này giúp chúng ta cùng  suy nghĩ theo nhưng chiều hướng tích cực khác nhau

Để trả lời câu hỏi của em  chị thấy cần lưu ý những điểm sau đây:

·        Phân biệt giữa chất lượng và số lượng. Ngày nay chúng ta sống trong thế giới duy vật và vì thế mau chóng bỏ qua những gì không phải cụ thể trước mắt. Cần nhắc lại ở đây lời nhận xét của Chúa Giêsu về hai xu của bà góa[ Mc 12,42-44] mà chúng ta mới nghe đọc tuần trước. Của dâng không thay thế được tấm lòng. Tin có nghĩa là chấp nhận để lúc nào Chúa cũng là số 1 trong cuộc đời mình, vượt trên tất cả của cải, danh vọng, bạn hữu và cha mẹ ...

·        Tuổi các em còn trẻ cuộc sống như nở hoa trước mắt  Đúng là giáo hội VN có những vị cao niên tử đạo nhưng cũng không ít vị còn rất trẻ( Thí dụ Thánh Giuse Túc làm chứng cho đạo lúc 12 tuổi) . Các thánh như Phaolo Hạnh( Tân Triều), Phaolo Lê Văn Lộc, Phêrô Đoàn công Quý, Philipphe Phan Văn Minh. Mattheu Gẫm đều tử đạo khi tuổi đời căng tràn sức sống

·        Các em đừng tưởng các thánh tử đạo ngày xưa có quá ít nên rất dễ từ bỏ . Các em hãy đặt nình vào bối cảnh thế kỷ thứ 19 tại đất nước An Nam chúng ta.        

Chúng ta hãy xét những vị tử đạo thuộc địa phận Sài Gòn lúc đó.                  

Ông Trùm Lựu chắc phải có của ăn của để mới có sức giúp việc chung như xây tu viện hay rộng tay làm phúc bố thí cho kẻ nghèo như lời Thánh Kinh "Tuỳ con có bao nhiêu, hãy cho  bấy nhiêu; có nhiều thì cho nhiều, có ít thì đừng ngại cho ít." [Tb4,8]                          

Tôi cũng muốn trưng dẫn thêm về thánh Emmanuel Lê văn Phụng, ông ta là 1 điền chủ ở An Giang, ông lo xây dựng nhà thờ, ông còn dặn con cái đừng làm ma chay trọng thể hay tìm cách trả thù những kẻ vì tham tiền đã tố giác ông chứa chấp đạo trưởng( linh mục Gia tô)>> chứng tỏ là các thánh tử đạo còn có nhiều điều để mà mất hơn chúng ta bây giờ ấy chứ!!!

Matthêu Gẫm là thương gia giầu có. Vào thời đó mà có tầu đi Hạ Châu [Tân gia Ba; Singapore] buôn bán không phải là chuyện vừa. Cả khu phố sang trọng bây giờ là khu Zen Plaza lúc đó đều là thuộc sở hữu của gia đình Thánh Gẫm, điều này các bạn có thể kiểm chứng rõ ràng chứ tôi không nói ngoa.

Đầu thế kỷ 20 một người có bằng Thành Chung ( tương đương với tốt nghiệp trung học cơ sở ngày nay) đã đi làm thầy thông , thầy phán.... kiếm biết bao nhiêu tiền của và danh lợi...Người giầu nhất Nam kỳ là huyện Sỹ , 1 người tu xuất ( Nhất Sỹ, nhì Phương, tam Xường ,Tứ Hỏa)

Tôi phải nói thêm cho các em thánh Philipphê Minh còn hơn nhng người đó gấp bội. Ngài là đồng tác giả soạn tự điển với  đức cha Taberd ( tên việt là Từ) từ khi còn làm thầy, với sở học như vậy việc tìm kiếm danh lợi trần gian thật không khó gì.     

Cuối cùng tôi phải kể cho các em tích truyện vị tử đạo trẻ tuổi tên là Augustinô Nguyễn Văn Mới [1806-1839] người Thanh hóa [ lúc đó mới là người tân tòng]:  Thế kỷ 19, khi cơn cấm đạo nổi mạnh trên tỉnh Thanh hoá, một hôm,
người ta dẫn đến trước mặt quan án một thiếu niên 
trẻ tuổi – tên là MỚI  – Thấy mặt mũi khôi ngô tuấn tú, quan động lòng thương.
- MỚI - quan nói – con cứ đạp thánh giá đi, rồi ta sẽ ban thưởng một nén bạc.         
- Bẩm quan lớn, một nén bạc chưa là gì.
- Được, ta sẽ ban một nén vàng. Con hãy đạp Thánh giá đi.     
- Ồ, bẩm quan lớn, một nén vàng cũng vẫn còn ít quá.  
- Sao ? quan sửng sốt, quát : Thế còn chưa đủ ư ? Vậy mày muốn bao nhiêu ?           
- Bẩm, nếu quan lớn muốn tôi đạp Thánh giá, thì xin quan lớn hãy cho tôi  cái gì có thể mua được một linh hồn khác đã...      
Và người thiếu niên bình tĩnh bước vào pháp trường, vẻ anh dũng tươi cười. 
Chàng thanh niên này đã hiểu thấu đáo Lời Chúa: "Người nào được cả thế giới mà phải đánh mất chính mình hay là thiệt thân, thì nào có lợi gì" (Mt 16, 26). Và chàng đã chọn lựa điều có thực hơn cả sự thực.

 

Tuy nhiên nói đi rồi nói lại, dù các emkhông có gì nhiều về vật chất thì cũng hãy nhớ rằng "ai vui vẻ dâng hiến thì được Thiên Chúa yêu thương" [ 2 Cr 9,7]. Với tâm tình đó một nụ cười, một ánh mắt yêu thương , một vòng tay bè bạn, cương quyết trung thực .... tất cả đều có thể trở nên hành vi tử đạo hằng ngày của tất cả chúng ta.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.