Chủ Nhật, 20 tháng 3, 2011

LỜI CHÚA CHÚA NHẬT 2 MÙA CHAY NĂM A (Mt 17, 1-9)



LỜI THÌ THẦM MÙA CHAY

Chúng ta đang bước vào Mùa Chay, nhưng đó không phải là Mùa Chay thứ nhất trong cuộc đời mỗi người. Nếu hôm nay có người đặt câu hỏi “Mùa Chay là mùa gì ?” chắc ai cũng có thể trả lời một cách dễ dàng thuộc lòng theo giáo lý. Nhưng nếu tôi tự đặt câu hỏi ấy cho chính mình : “Mùa Chay là mùa gì đối với tôi ?”. Câu trả lời thật sự không phải là dễ, mặc dầu bao nhiêu Mùa Chay đã từng trôi qua trên cuộc đời tôi rồi.

Đối với giáo dân Việt Nam, nhất là các giáo dân thuộc xứ đạo miền Bắc, thì không khí Mùa Chay nó bàng bạc tính chất đạo đức tình cảm hơn là dấn thân vào cuộc vượt qua của Đức Giêsu Kitô, vì thế các nghi thức thường hướng về cuộc tử nạn đau thương của Đức Giêsu rồi cắm chặng ở đó, bị sa lầy ở đó, không rút chân ra được để vươn tới chân lý tuyệt đối là sự phục sinh của Đức Kitô. Gọi là chân lý tuyệt đối vì sự phục sinh của Đức Giêsu là đích điểm của Mùa Chay, và cũng là cùng đích của Kitô hữu, vì nếu cuộc tử nạn của Đức Kitô mà không có phục sinh thì thử hỏi chúng ta đi đạo làm cái gì ?


Mùa Chay là mùa mọi kẻ tin dìm mình vào đại dương lòng thương xót của Chúa, dìm đời mình vào cuộc tử nạn của Đức Kitô, để máu và nước từ trái tim Chúa đổ ra rửa sạch và thánh hoá những con người tội lỗi và biến đổi thành con người mới trong Đức Kitô phục sinh. Nói rõ hơn Mùa Chay là mùa mỗi người phải dừng lại để thu góp tất cả những tất bật lo âu từ vật chất như cơm ăn áo mặc nhà ở, đến những khổ não tinh thần như tuổi già, bệnh tật, sự chết và mọi thứ dằn vặt tâm trí mình, kể cả tội lỗi. Tất cả những lao tâm khổ tứ ấy mỗi người hãy gom lại mà trút lên vai Đức Kitô cho Ngài gánh lấy, rồi một lòng một dạ đi theo Ngài. Kinh Thánh nói :


“Mọi nỗi lo âu anh em hãy trút cả cho Ngài, vì Ngài lo đến anh em”
(1P 5,7).

Như thế Mùa Chay không phải là mùa chúng ta dừng lại để “thương xót” Đức Kitô, mà hãy để Chúa “xót thương” ta. Đó thực là mùa những đứa con hoang đàng quay về để được xót thương. Vì thế ngày thứ tư Lễ Tro mở đầu mùa chay, Lời Chúa trong bài đọc hai, thánh Phaolô đã hô lớn lên rằng :


“Này đây, chính bây giờ là thời Đại Sủng”.
 
 
Đại sủng là ơn huệ lớn lắm, vô cùng lớn. Gọi là ơn huệ vô cùng lớn, mà thân phận của mỗi người chúng ta, như thân phận con ốc, đã phải mang cái vỏ nặng nề là những lao đao vất vả cuộc đời, chưa kể tội lỗi, lết đi không nổi mà mỗi năm còn phải dừng lại 40 ngày để thương khóc sự khổ nạn của Đức Giêsu, thì làm sao có thể gọi Mùa Chay là mùa ĐẠI SỦNG, ĐẠI PHÚC được. Đức Giêsu không muốn như thế. Ngài đã nói với chúng ta qua các phụ nữ đạo đức ở Giêrusalem rằng :
 
Hỡi phụ nữ Giêrusalem, đừng thương khóc tôi,
nhưng hãy thương khóc lấy mình và con cái các bà” 
(Lc 23,29).


Không phải Đức Giêsu là Đấng cần được thương xót, mà chính chúng ta mới là những kẻ đáng thương và cần được xót thương. Chúng ta đáng thương không phải vì chúng ta đạo đức tốt lành, xứng đáng được thương, nhưng vì “Thiên Chúa là tình yêu”, vì tấm lòng của Thiên Chúa là như vậy: “Có phụ nữ nào quên được đứa con thơ của mình, hay chẳng thương đứa con mình đã mang nặng đẻ đau? Cho dù nó có quên đi nữa, thì Ta, Ta cũng chẳng quên ngươi bao giờ” 
(Isaia 49,15); “Ra khỏi thuyền, Đức Giêsu thấy một đám người rất đông thì chạnh lòng thương, vì họ như bầy chiên không người chăm sóc” (Mc 6,34). 
Chúa dong duổi đi tìm những con chiên lạc.
…..

Nếu tôi cho rằng Mùa Chay là mùa để tôi lập công đền tội, đó cũng là một ý tốt thôi, còn tôi có lập được công đền tội hay không thì vấn đề gai góc này cần phải xét lại.

Một Mùa Chay nữa lại bắt đầu, tôi nhìn vào Đức Giêsu để xem Ngài đã sống 40 ngày đêm chay kiêng như thế nào. Ngài đã sống bằng sức mạnh của Thần Khí và ý Cha của Ngài. Xin Thần Khí Đức Giêsu Phục Sinh cho tôi thấy mình là kẻ đáng thương và rất cần tình thương của Thiên Chúa để tôi bớt thương cảm Đức Giêsu. Xin cho tôi biết mở lòng ra để tình thương của Đức Giêsu từ nơi trái tim bị đâm thâu của Ngài tái tạo thân xác linh hồn tôi nên dũng mạnh trước những cơn cám dỗ, biết xót thương anh em, nên tinh tuyền thánh thiện trong Đức Kitô. Lúc ấy Cha trên trời mới nhận ra tôi là con chí ái của Ngài, vì tôi đã trở thành thân mình của Đức Giêsu Kitô con của Cha. Nếu Mùa Chay năm nay lòng tôi cứ đóng kín lại, không để Chúa xót thương và không mở lòng thương xót anh em, nếu tôi chỉ tham dự các nghi thức mùa chay tuần thánh rồi cho rằng nhờ những công việc ấy mà tôi đẹp lòng Chúa thì thật là uổng phí. Một Mùa Chay nữa lại qua đi vô ích trên cuộc đời tôi.


*Lm. Giuse Trần Đình Long - Dòng Thánh Thể

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.