Thứ Bảy, 14 tháng 3, 2015

Cuoi tuan

" Thiên Chúa yêu thế gian đến nỗi đã ban Con Một " Ga 3, 16

Mùa chay lắng đọng tâm hồn

Hôm y đo sư có vic làng quê ho lánh và đưa đ t đi theo. C hai đu cuc b. Dc đường, đo sư bo đ t tm ngh chân dưới mt tàn cây xanh um, Đo sư bo : " Thy khát. Nh con ly dùm thy chút nước. "

Đ t mau mn xách vò, thoăn thot bước ti con sui. Đến nơi, anh tn ngn nhìn dòng nước, ri anh quay li gp sư ph, bc bch : "Thưa thy, người ta mi va dt bò qua sui. Nước b quy lên đc ngu nên con không dám…" Đo sư ôn tn : " Được con. Vy mình ch mt chút".                   
Kho
ng mười lăm phút sau, đo sư bo : "Ly nước đi con!"                           Đ t st sng xách vò tr li b sui. Anh thy nước bt đc hơn, nhưng vn chưa th dùng được. Lp tc quay v ch sư ph, anh áy náy nói :"Thưa thy, cũng chưa ung được đâu ."                                     Đo sư mm cười : "Không sao, con. Mình ch thêm mt chút na."    Khong na gi sau, đ t y tr li b sui. Bây gi nước đã trong veo, có th nhìn thu lp si dưới đáy. Anh rón rén bước xung đ khi khy đng, và c la ch tt nht đ múc đy vò nước mát mang v dâng thy.                     

Đo sư đón ly cái vò, nhìn vào ri bo "Con xem. Làm thế nào con có được ch nước trong tro, mát ngt này. Tht ra con chng làm gì c. Con ch cn kiên nhn đi cho cn cáu có đ thi gian đ nó t lng xung. Tâm con cũng thế. Khi tâm con ni sóng, điên đo, con đng toan tính cách này cách kia đ c dp yên nó. Con hãy cho nó đ thi gian đ nó t lng xung."                                                                                     

Dũ Lan Lê Anh Dũng

 

                               Tô mì của người lạ

Ti hôm đó Sue cãi nhau vi m, ri không mang gì theo cô đùng đùng ra khi nhà. Trong lúc đang trên đường, cô mi nh ra rng mình chng có đng bc nào trong túi, thm chí không có đ my xu đ gi đin v nhà.
Cùng lúc đó cô đi qua m
t quán mì, mùi thơm bc lên ngào ngt làm cô cht cm thy đói ngu. Cô thèm mt tô mì lm nhưng li không có tin!   
Ng
ười bán mì thy cô đng tn ngn trước quy hàng bèn hi:
- Này cô bé, cô có mu
n ăn mt tô không?   
- Nh
ưng... nhưng cháu không mang theo tin... - cô thn thùng tr li.                      

- Ðược ri, tôi s đãi cô - người bán nói - Vào đây, tôi nu cho cô mt tô mì.  My phút sau ông ch quán bưng ti cho cô mt tô mì bc khói. Ngi ăn được my miếng…. Sue li bt khóc  
- Có chuy
n gì vy? - ông ta hi         
- Không có gì. T
i cháu cm đng quá! - Sue va nói va ly tay qut nước mt.
- Th
m chí mt người không quen ngoài đường còn cho cháu mt tô mì, còn m cháu, sau khi c cãi đã đui cháu ra khi nhà. Chú là người l mà còn t ra quan tâm đến cháu, còn m cháu.... "b" ác đc quá!!" - cô bé nói vi người bán mì...
Nghe Sue nói, ông ch
quán th dài: 
- Này cô bé, sao l
i nghĩ như vy? Hãy suy nghĩ li đi, tôi mi ch đãi cô mt tô mì mà cô cm đng như vy, còn m cô đã nuôi cô t khi cô còn nh xíu, sao cô không biết ơn mà li còn dám cãi li m na?  
Sue gi
t mình ngc nhiên khi nghe điu đó.   
"T
i sao mình li không nghĩ ra nh? Mt tô mì ca người l mà mình cm thy mang ơn, còn m mình đã nuôi mình hàng bao năm qua mà thm chí mình chưa bao gi t ra quan tâm đến m dù ch mt chút. Mà ch vì chuyn nh mình li c cãi vi m.           
Trên đ
ường v, cô thm nghĩ trong đu nhng điu cô s nói vi m:" M ơi, con xin li. Con biết đó là li ca con, xin m tha th cho con..."
Khi b
ước lên thm, cô thy m đang lo lng và mt mi vì đã tìm kiếm cô khp nơi. Nhìn thy Sue, m cô nói:" Sue, vào nhà đi con. Chc con đói bng lm ri phi không? Cơm nước m nu xong ri, vào nhà ăn ngay cho nóng..."
Không th
kim gi được na, Sue òa khóc trong tay m.    
Trong cu
c sng, đôi khi chúng ta d cm kích vi nhng hành đng nh mà mt s người chung quanh làm cho chúng ta, nhưng đi vi nhng người thân thuc, nht là cha m, chúng ta li xem s hi sinh ca h như chuyn đương nhiên...
Tình yêu và s
quan tâm lo lng ca cha m là món quá quý giá nht mà chúng ta được tng t khi mi chào đi.
Cha m
không mong đi chúng ta tr công nuôi dưỡng nhưng......   
Li
u có bao gi chúng ta quý trng s hy sinh vô điu kin này ca cha m chúng ta chưa??

                                        Bích Ngọc phỏng dịch                   


"Thiên Chúa chúc phúc cho con người, không phải chỉ khi nào nó gặp được Ngài, nhưng Thiên Chúa chúc phúc ngay lúc nó cất bước đi tìm Ngài." S. Kierkergaard

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.