Thứ Bảy, 29 tháng 9, 2012

Re: hiep thong

Các Cha Bạn và các Ex 68 Nội & Ngoại mến kính,
Thời tiết mưa bão làm cho chúng ta dễ ngã bệnh, và vì đã bị U 60 như Ex Ruồi nói, xin hãy kíp giữ gìn sức khoẻ để sống nốt quảng đời còn lại, hoàn thành sứ mạng của các Ex 'xuất' hoặc 'không xuất' tu!
Không nói các Bạn cũng biết rồi, chúng ta mỗi người mỗi cảnh, và nhất là thời buổi kình tế 'quá nhiểu nhương' nên ít có thời giờ dành cho nhau... Nhưng lớp Ex68 ta quá tuyệt vời khi 'thăm hỏi quan tâm tới nhau khi đau ốm ngặt nghèo; Ex tui không lên mạng mỗi ngày đã bị lỡ mất dịp đi thăm chung các 'bệnh nhân' trong lớp chúng ta, thôi đành mần riêng vậy.

Tuy không được khoẻ nhưng cũng cố gắng chỉnh sửa bài viết của mình lần này trong bài có 'đạo văn của "Ex Nay Kính" bên Mỹ quốc, mong các Bạn đọc và cho ý kiến, cũng viết thêm một bài nhưng chưa hoàn thành vì chưa có sự cộng tác của "Ông Bụt Hải ngoại", thật sự thiếu tư liệu..(đọc hết tác phẩm Hồng Trần dõi bước từ đầu đến cuối rồi !!!!) và cũng chưa nghĩ được cách hướng bài này về những chủ điểm của ý tưởng mà hội Ex Luro đề ra như "tại sao ông bụt rẽ qua đường khác, cảm nghĩ của ông bụt về việc đào tạo chủng sinh, linh mục, cuộc sống của ông Bụt xuất tu ngày nay....Xin các Bạn thưởng lãm:
Xin cho ý kiến về tựa bài: "Một góc nhỏ giữa bầu trời"
Sáu mươi cậu học trò quần dài đen áo sơ mi trắng cao có, lùn có, cả mập lẫn ốm  đã chụp chung tấm hình ngày khai trường 10-08-1968. Kể từ  năm tháng đó các cậu ấy được gọi là chủng sinh năm 1968. Năm đó ngôi trường nơi họ ăn, ở và cùng nhau học tập đã được 105 năm kể từ khi được đặt viên đá đầu tiên rồi! Chính là"Tiểu Chủng Viện Thánh Giuse" ngôi trường nằm trên đường có 3 tên theo từng thời kỳ "Luro (Tây) – Cường Để (Chính Quyền Miền Nam) – Tôn Đức Thắng (Ngày nay)", có bề dày lịch sử và rất nhiều thành tích từ lúc được Đức Cha Lefèbvre khởi xướng (Cha Louis Wibaux được giao tìm đất xây dựng sáng lập) và người đã đặt viên đá đầu tiên cho việc xây cất năm 1863 tới lúc ngưng hoạt động của nó năm 1975 .
100 năm  trước các cậu ấy (1868) ai là những vào chủng viên và ai là người trong số 7 cha được đào tạo từ  đây ra trường 1877?  Nhưng chắc chắn là từ  "Hic est Locus" (chỗ này đây), đã đào tạo ra không biết là bao nhiêu người con ưu tú, những Linh mục, Giám mục, phục vụ cho Giáo hội Công giáo Đàng trong khi xưa cũng như Giáo phận Sài Gòn ngày nay.  Ngôi trường thân thương đó quá tuyệt vời. Từ trong ngôi trường này, họ - những người được hân hạnh được tuyển chọn vào và ra trường - đã có với nhau biết bao kỹ niệm mà họ sẽ không bào giờ quên được….Ngày nay tất cả điều được gọi là "Ex Luro" thành viên của của Hội mang cùng tên và xem như "Gia Đình Ex Luro"(Những người xuất thân từ đường Luro ngày xưa giờ xem nhau như Người trong Nhà cùng nhau chia sẻ mọi vấn đề trong cuộc sống)
Và, cũng vậy, 61 cậu chủng sinh năm 68 (60 thi đậu và 1 bổ sung được gọi là tu sồi nhưng khi chụp hình thì cậu Thoả không có mặt và hiện nay cũng không có mặt (về với Chúa rồi!) đã được huấn luyện từ năm đó với thành tích như sau….. Năm cậu tiên phong ra trường cuối năm lớp 6 (1969), 12 cậu cuối lớp 7, 4 trự lớp 8, 12 chàng lớp 9, lớp 10 không nhớ là có ai?!, cuối lớp 11 là ra trường nhiều nhất 13 anh vì sau một năm  đi học trường ngoài (Lasan Taberd) mặc dù  trường này chỉ có Nam sinh không, nhưng chắc tại vì trên đường đi thấy nhiều điều "mới lạ" quá nên các anh ấy không muốn "tu" tiếp, không chịu hiểu rằng "Tu là cõi phúc, tình là dây oan" Cho tới năm 1975 chỉ còn có 15 cậu  học lớp hết lớp 12. Năm đó Đất nước ta giải phóng . Nước Việt Nam Cộng hoà Xã Hội Chủ Nghĩa ra đời. Cuộc sống "Xã Hội" là việc trên hết, còn việc tâm linh là thứ yếu nên các Cha cho các cậu chủng sinh 68 còn lại tự do về hay ở.  Hơn phân nửa phải ra đi vì sinh kế, về quê, số nhỏ còn lại qua Đại Chủng Viện rồi cậu cuối cùng rời Chủng Viện là Ex 'Tư Thiên' (lúc đó học giỏi nhất lớp 68). Một niềm an ủi cho lớp Ex 68 là còn lại "2 cậu Hùng Đỗ và Vũ" đã được thụ phong Linh Mục. Hai Cha hiện nay 1 làm Phó Giám Đốc Đại Chủng viện và 1 làm Chánh Xứ Vĩnh Hoà, giáo xứ có "Nhà thờ đá lớn nhất Đông Nam Á" theo thứ tự Đỗ và Vũ. Nhưng niềm tự hào không chỉ có thế, nó được nhân đôi khi sau này hai cậu chủng sinh  được "Các Cha Bề" cho 'Về đi con'. Hai cậu đã tuân lệnh ra về nhưng ơn gọi vẫn thúc giục…. giờ đây đã trở thành Cha Định, chánh Xứ Xuân Trà và Cha Thước, chánh xứ Quảng Xuân giáo phận Xuân Lộc.
Không cải nhau thì không phải là lớp 68! Thật vậy, ngay khi còn học trong Tiểu chủng viện, rất, rất nhiều điều đã được các cậu tranh cải với nhau từ việc "cục bộ" như phát âm tiếng nam và tiếng bắc âm từ nào đúng, sai như "dzân" hay "dân" ta "lo" hay "no" vì không có "việc" hay "dziệc" làm… thậm chí các cậu ấy trong giờ sinh hoạt lớp thắc mắc, tranh luận "thần học" với Cha lớp năm lớp 10 và là phó Giám luật Thạnh (Biệt danh "Cội nhỏ" còn "Cội lớn là Cha Ánh (giờ làm giáo Hạt chánh xứ Tân định) rằng:
Thiên Chúa có thật sự yêu thương nhân loại cụ thể từng người hay không? Ngài đã biết trước dĩ nhiên Ngài là Thiên Chúa mà ? Vậy Ngài có "định" cho một người phải xuống hoả ngục khi Ngài tạo ra người đó chăng? Còn việc trứng nở ra gà hay gà có đầu tiên để đẻ ra trứng?.... Cha giáo Thạnh đã phải dùng "chủ điểm Thần học" để trả lời rằng " Thiên Chúa là Đấng toàn năng, đối với Ngài không có không gian và thời gian, việc gì cũng trãi ra như trước mắt Ngài… Và thế là từ đó các cậu ấy mới hiểu "Giáo lý Thần Học" là thế! Tuy vậy, giờ đây, các cậu ấy đôi khi vẫn còn tranh cãi và không hài lòng với "chủ điểm thần học" mà chỉ có lòng tin mới giúp người theo đạo Công giáo ta chấp nhận mà phụng thờ Thiên Chúa nhân từ đã cứu độ chúng ta!
Những kỹ niệm không thể nào quên của lớp 68 khi còn học trong Chủng viện thì kể sao cho hết…giờ đây mỗi khi có dịp gặp nhau, các cậu ấy thường ôn lại những kỹ niệm đó… Một Ex 68 (hiện nay ở Úc, tên là Phước biệt danh Hủ Tiếu) đã viết năm 2008:
Bước lặng giữa hàng me, lá me nhẹ dẫn về Nhà Nguyện cũ, nằm cạnh hông mả Vi-Baux dầy cỏ. Vâng, Nhà Nguyện của 40 năm xưa cũ, chốn khởi đầu chuyện tình cậu trò nhỏ với Đấng Cao. Nhà Nguyện nhỏ…Lớp Học già nhiều chứng tích…Ối! chốn ôm ấp 40 năm tình cũ, ôm ấp những nụ cười rạng rỡ, ôm ấp những lỗi lầm vụn vại, ôm 61 hồn thơ tìm đến chân Thập Tự. Cơn gió nhẹ xoáy lá me bay cao vút…Tôi muốn tìm ngày tháng cũ…
Chính xác rằng những "phi vụ về đêm, bẻ mít hái chuối …" xảy ra ở phần mộ của  Cha Wibaux dường như lớp nào cũng có, những kỹ niệm để đời. Trong Nhà nguyện cũng vậy như chuyện "Trái khói màu" toả đầy nhà nguyện của Anh Thiệt lớp 59 vào Lễ Phục sinh. Việc tranh giành "goute" ở dãy nhà dọc song song với sân banh bố, nơi diễn ra những trận đấu tranh giải hàng năm, Đặc biệt là dãy nhà cũ có nhà nguyện nhỏ, có toàn là ghế đẩu nên khi dâng thánh lễ misa hàng ngày khó mà ngủ gục các dãy phòng thường chỉ dành cho các Anh lớp lớn học, dãy nhà này còn có nhà ăn của các Cha, nơi xảy ra nhiều "vụ ăn trộm thức ăn hoành tráng" và có khi vì bị bắt gặp mà các Ex đã được ra trường sớm hơn Anh em!!
Một đêm hải hùng năm 68, (Năm mậu thân, năm mà các Anh Giải phóng quân tấn công và pháo kích vào các trọng  điểm của Sài Gòn như Dinh độc lập, Dinh thủ tướng, đài phát thanh,v…v…) khi mọi người trong Viện ngủ say, trái đạn pháo kích 122 ly của "Việt Cộng" (tên quân đội miền nam gọi các giải phóng quân) bị lệch cự li nên thay vì rơi vào dinh thủ tướng thì nó lại rơi vào chuồng heo của Đại Chủng viện gây ra một tiếng nổ kinh hồn bạt vía  làm có nhiều Cậu chủng sinh đang nằm trên giường lăn đùng xuống đát, rên rỉ, kêu Chúa kêu Bà, gọi Cha gọi Mẹ , thật may có ơn Bề trên che chở nên không có thiệt hại nhân  mạng ! chỉ chết 2 con heo? Chuyện này các lớp tứ 61 đến 68 không thể nào không nhớ?!
Giờ đây, cũng như Các lớp đàn Anh , đàn Em Ex khác, Ex 68 đã đang và sẽ sinh hoạt với nhau mã mãi với tôn chỉ "Tự nguyện", không ai trong lớp có thể chối bỏ rằng mình không phải ở lớp (vì cái tên đã được gọi từ bốn mươi mấy năm về trước rồi)  Thậm chí lớp còn vinh dự được một Cha (trước là thầy giám thị của lớp torng chủng viện tình nguyện làm thành viên của lớp mà Anh em đã thân thương gọi là anh Hai Nguyện (hiện là Chánh xứ (các Ex 68 thêm vào giúp!!)
Lớp Ex 68 đã họp lớp thường niên (lấy ngày Chủ nhật mốc ngày 10/08) được 20 lần từ năm 1992 tại nhà Ex Phạm Đức Hoà (biệt danh Harryman, người đại diện cho lớp 68 thi đấu bóng bàn với các lớp đàn Anh trong chủng viện), tổ chức được lễ kỹ niệm 40 năm thật là hoành tráng tại Chủng viện; đã được Hội Ex Luro giao cho đặc trách phần phát thưởng cho Các Con Cháu các Ex có bằng giấy khen ở trường  hằng năm vào ngày 1 tháng 5….Tới nay, danh sách lớp ở quốc nội cũng như hải ngoại đã lên tới con số 46 (kể cả cha nguyện) trong đó có 3 bạn đã qua đời (Chủng, Lập và Thoả) còn lại là 43 Bạn  trong đó Có Lớp Trưởng Đại diện cho lớp (hiện nay và mãi mãi đó là Ex Cầu 763; là số báo danh mà Ex cầu mang trong Chủng viện, thường Anh Em rất hay dùng số này mà xưng tên với nhau. Lại còn có Giáo Sư Tiến sĩ kiêm Thủ quỹ Ex Ân 759  hiện nay là Trưởng Bộ môn ngoại ngữ  Đại học Khoa học Tự nhiên và các Trưởng ban Thông tin là Ex Dũng 772 tự là Ruồi một trong những 'lãnh chúa' xứ Bảo Lộc, các ông Trùm các xứ, họ đạo, Lại có Trưởng ban "ăn nhậu", "chai lọ" dành cho các buổi tiệc liên hoan……
Dường như sinh hoạt của các Ex luro 68 đã trở thành nề nếp và có một sự thân tình , gắn kết với nhau rất lạ và dĩ nhiên rất tuyệt vời.thế nên  một Ex 68 (hiện nay ở Mỹ, tên Ân  họ Khổng, anh tuy chưa một lần về Việt Nam để sinh hoạt trực tiếp với Anh Em lớp Ex 68 quốc nội nhưng cũng tâm sự trong Blogger Exluro68 như sau:
Hi các sư huynh,
Được xem qua một số hình ảnh ngày truyền thống ExLuro, cũng như cảnh tiếp đón người bạn phương xa, PHT tự là 'Hủ Tiếu' trở về thăm anh em, tui bỗng nhớ lại câu Phúc âm đơn giản, quen thuộc mà ai cũng biết " Hãy ở lại trong tình yêu Chúa " 
Hồi nhỏ ở CV, thú thật tui cũng không hiểu mấy, mãi khi lớn lên, vào đời, mới vỡ lẽ và hiểu phần nào....Nó rất đơn giản, nhưng bao gồm toàn bộ cùng đích của đời người. Phải, chỉ có trong tình yêu Chúa, chúng ta mới thực sự gắn bó sâu đậm đến như thế !
Cuộc sống tất bật, nhiều nỗi lo toan, nhưng cái đáng quí là chúng ta vẫn luôn bên nhau trong cùng một chí hướng. Chỉ có ở lại trong tình yêu Chúa, chúng ta mới dễ dàng bỏ qua các dị biệt....để khám phá những đức tính cao quí nơi người anh em. Một số sư huynh và tui, không thể tham dự, nhưng vẫn luôn hướng về ngày truyền thống của anh em mình để nhớ lại mình từ đâu mà ra, mà sống cho nó ra con nhà đạo một tý. Nhìn hình, thấy quí sư huynh, nói cười rôm rả, có quí phu nhơn kề bên,  nụ cuời tươi vui ( tuy, có vài vị có nụ cười đăm chiêu, chân không đạp đất và toát ra vẻ xa vắng  như Don Quixote , hiệp sĩ cối xay gió năm xưa... ) tui đoan chắc là quí sư huynh đang hân hoan ở lại trong tình yêu Chúa !!!
 *****
Tiện đây có vài suy nghĩ bên lề đời thường,
Bên đây, muốn vào ở nhà người ta, hay đi share phòng, hay mướn apartment, đều phải có tiền. Ở lại trong Chúa, Chúa cũng chẳng đòi hỏi gì, cũng chẳng cần đề-pô-sít quái gì. Ngược lại, Ngài cần ta phải từ bỏ. Bỏ nhậu, hút sách, trai gái, lọc lừa, gian tham, ném đá giấu tay, mê tiền... hơi khó, nhưng riết rồi cũng có thể được. Nhưng từ bỏ chính mình thì không dám.... hứa. Con người vốn tham sân si, có tiền có quyền ai không khoái, bây giờ kêu mình bỏ, gọi là vô ngã, vô tướng thì cũng hơi kẹt !!!! Chúa lại còn triệt để hơn, đòi phải vác thập giá đi theo, cái này thì khó thật  rồi. Thánh giá nhẹ đã thấy gẫy lưng,  nặng thì không biết tới đâu !!! Bó tay !!
Đây mới chỉ là những chương chính trong hiến pháp Nước Trời, chưa kể đến các tiểu mục, phần
nhỏ, a-men-mâng như tha thứ, thông cởm, chia sẻ cơm áo với người nghèo khó... làm sao chịu xiết hở trời ?? Nhưng rồi cũng phải ráng. Anh em ExLuro 68 ráng tới đây là hay lắm rồi. Nưóc Trời cũng không còn bao xa.....Hảo la !! Lần nào gặp mặt, cũng thấy cụng li, dô dô chăm phần chăm, mặt mũi hớn hở quá xá, ước gì được về Viêt Nam để cùng với các sư huynh  cung ly một chầu cho đã !!!  Đi đâu mà tìm !
Đây là kết quả của cái sự ở lại trong Chúa, ở lại trong khung trời kỷ niệm CV năm xưa.
*****
Thưa các sư huynh, sư huynh cũng như tui đây, đều mong muốn sự bình an. Ở quê nhà hay hải ngoại, chỗ
nào cũng như chỗ nào, đâu cũng cần sự bình an. Hình như bình an theo nghĩa của  con nhà có đạo có ý nghĩa khác hơn. Nhớ lại hồi nhỏ được các ông trùm ông quản  dậy giáo lí vỡ lòng. Rằng, bình an của Chúa, không hẳn là không lộn xộn,  hay quậy phá làng xóm, mất trật tự.., nhưng bình an trong tình yêu Chúa nó đã hơn, nó tâm hồn hơn,  hoàn chỉnh hơn,  và nằm ở 'hai- lê-vồn hơn'. Bởi vì, nó đem đến niềm hi vọng....mà cái gì còn hi vọng là vui rồi, giống như đang nhậu hết mồi, cả đám hi vọng có thằng đến trễ đem mồi mới tới !!!! Hoặc có hôm u buồn, chống tay nhìn trời hiu quạnh, hi vọng có thằng dẫn xác tới, đem 1 chai Blue Label, hay Tequilla rủ nhậu.!!! Ở lại trong tình yêu Chúa, hình như nó giúp mình bớt chao đảo, đỡ điên hơn trong cái đời hiên nay.
Ở lại trong tình yêu Chúa, hình như nó giúp mình bớt hoang mang, băn khoăn, về hiện tình của Giáo Hội VN hôm nay,  thôi thì cứ thẳng đường nhắm cái bóng của Chúa mà đi  là chắc ăn nhất. Ở lại trong tình yêu Chúa, mới thấy tình bạn năm xưa thiệt quí hóa biêt dường nào. Lỡ đi trật đường, thì cũng còn có thằng nhắc nhở !!!
Ở lại trong tình yêu Chúa, đễ thấy chuyện lớn hóa nhỏ, chuyện nhỏ bỏ qua, nghĩa là không làm lớn chuyện !!
Tui cũng từng trăn trở và đã thử dùng vài nốt nhạc quèn diễn tả về đề tài này, hôm nay lại bàn thêm nữa, nhưng cũng  thấy chưa đủ. Chắc là tại " Tình yêu Chúa cao vời vĩ đại " quá, viết tới đâu hay hò hét tới đâu cũng chưa đủ !!! Mong các sư huynh góp thêm lời bàn đặng cho nó đủ !! Tuy nhiên, vượt lên trên các khác biệt, về sở thích tính tình, môi trừơng sống làm việc, thành công hay thất bại, hên xui, giàu nghèo, hạnh phúc đau khồ.....chúng ta đều đang được ớ lại 'free' hay miễn phí trong tình yêu Chúa. Có người muốn ở, có kẻ không, muốn bye bye. Vì tôn trọng tự do, nên  Chúa cũng không muốn giữ chân. Đi một hồi, loanh quanh chán, thấy mỏi mệt, trở về. Chúa cũng welcome. Chẳng hỏi tại sao ??? rất í zì.Chỉ hơi buồn 1 tý, rồi lại quên !! Bởi vì Ngài là Đấng chậm bất bình và giàu lòng thương xót. 
****
Nghĩ lại, thấy mình may mắn được hưởng sự giáo dục ban đầu trong tinh thần Exluro 68. Được học hỏi nhiều điều,  và được trang bị những hành trang cần thiết để vào đời. Tùy mỗi người hấp thụ được nhiều hay ít. Nhưng tất cả đều ở lại trong tình Chúa quan phòng. Tất cà anh em chúng ta, tuy có nhiều hướng đi, và đã đi được hơn nửa đường đời, nhưng tựu chung tất cả đều ở lại trong tình yêu Chúa. Hoặc giả, Hãy ở lại, rồi lâu lâu dzọt ra chơi 1 tý, để lại chút hương hoa cho đời rồi chạy vô !!! Cầu mong được như thế. Amen.
Mong rằng tất cả số Cậu Chủng sinh năm 1968 ngày nào chưa được phát hiện ra và tự ngyện sinh hoat với "Hội Ex 68" sẽ tự xuất hiện gia nhập. Còn những gì mà những người bạn năm 68 ngày xưa trong Chủng viện ấy trãi qua từ lúc "xuất tu" đến nay …Trong thời gian ấy, có những niềm vui, nỗi buồn….Những trăn trở, "suy tư thần học" về cuộc sồng đặc biệt là cuộc sống của người "tu xuất"  nói chung và của những  cậu năm 68 nói riêng, những kỹ niệm xa xưa khi còn trong Tiểu Chủng viện… sẽ được chia sẻ trong nhũng bài văn hoặc trong những dịp gặp gỡ khác trong nếp sinh hoạt của Hội Ex Luro Sài Gòn!!!
Kính Chào,
Ex Phụng 799

Và bài mới viết:

Chuyện kể về một người bạn
Các bạn Anh gọi Anh là "thằng Tị Nạn" cũng phải bởi vì hơn 30 năm trước, anh đã cũng một số người thân và bạn bè "vượt biên" bằng thuyền qua bao hiểm nguy sóng gió , có lúc tưởng chừng không thể tới được vùng đất liền nào và sẽ bỏ xác ngoài biển khơi, may mắn thay, sau cùng đã đến được một xứ sở mà người ta hay gọi là xứ chuột túi (nước Úc)….. Thời gian trôi qua với bao cay đắng nhọc nhằn ở xứ người, anh phó thác số mệnh cho dòng đời nghiệt ngã! Không biết bao giờ mới trở về được quê hương, thương nhớ biết bao người Mẹ già ở quê nhà!... Rồi một ngày nọ, anh nghe được hung tin Mẹ mất! Nhưng khốn khổ thay, Anh không kịp về quê nhà để thấy nhìn mặt Mẹ già lần sau cùng!...Chớm cái mà 30 năm đã trôi qua, định cư ở xứ người nhưng Anh tìm được người bạn đời cùng quê hương và con gái được sinh ra và lớn lên mang quốc tịch Úc… Cuộc sống tưởng chừng như thế tới khi kết thúc cuộc đời, thế nhưng, trong một lần về thăm quê nhà, một người bạn, cùng quê "Thị Nghè" và cũng đã từng ngồi nằm, ăn, ngủ, học kế bên nhau khi học trong "Tiểu Chủng viện Thánh Giuse" , hắn đã kéo theo một số bạn khi xưa đó đến nhà thăm Anh và rồi Anh trở thành thành viên "Hải Ngoại" tham gia sinh hoạt trong một Hội mang tên "Ex luro 68". Đúng rồi, Anh và các bạn ấy đã được tuyển chọn vào Tiển Chủng viện vào ngày 10 tháng 08 năm 1968. Rồi Anh và một số Bạn vì những lý do khác nhau đã "được các Cha Bề trên cho "về đi con". Năm đó anh 15 tuổi. Chỗ này có thể viết tiếp............(nếu có tư liệu) hoặc viết tiếp dưới cùng:
Giờ đây Anh là thành viên Ex luro 68 duy nhất tại Úc. Có nhiều dịp sinh hoạt và có Bạn tâm sự chia sẻ, ý tưởng, niềm vui nỗi buồn trong cuộc sống… 
Trong tập ký sự "Hồng trần dõi bước". Anh viết:
Thời thơ ấu tựa như nụ hoa vừa chớm, không hẳn là đẹp nhất, nhưng chất chứa bao hương thơm, hằn sâu trong ký ức của một thời.
Love Story của Erich Segal vào năm 1970 đã dẫn bước tôi vào làm quen với văn chương Tây Phương. Làm thân nam nhi nên tôi không biết nhiều về những chuyện tình đẩm nước mắt của Quỳnh Dao, nhưng bàn qua chuyện kiếm hiệp Kim Dung thì tôi rất thông làu kinh sử. Chiêu Lăng Ba Di Bộ vừa xuất ra là tôi đã nghiệm ra nhân vật ấy phải có dị tích gì trên cơ thể mới luyện được tuyệt chiêu ấy…bước sang Lộng Cẩu Côn không bảo cũng biết rằng chỉ có những vị Bang Chủ mới xuất được độc chiêu… Đó là nhưng gì tôi có được nhờ những giờ "tự do" lên thư viện đọc sách, kể cả những lần "đọc lén" trong toilet dưới ánh đèn mờ của ngọn đèn củ ấu vàng. Quyển sách Chuyện Tình đã là quyển sách gối đầu giường của tôi trong một thời gian, phân đoạn, bố cục thật tuyệt vời, lối hành văn giản dị, ngắn gọn, xen vào là những mẫu đối thoại gọn gàng, dí dỏm, không ít nhiều đã ảnh hưởng đến lối viết của tôi, nhiều đứa xấu miệng bảo rằng văn của tôi cộc lóc và khô cằn như mảnh đất xứ Chuột Túi. Thế nhưng, thói quen lâu ngày thì đã trở thành tật, khó mà bỏ!
Đây là những góp nhặt nho nhỏ từ sự tưởng tượng, xen vào ít tư liệu góp được từ chỗ nầy chỗ nọ.
Nắng chiều cuối Thu thật đẹp. Dải nắng trải dài, lấp lánh trên mặt sông Maribyrnong phía trước mặt.Ngồi thừ người trên băng ghế công viên cạnh bờ sông, chẳng biết để làm gì. Có lẽ sự tĩnh mịch, cô động nơi đây, hòa cùng tia nắng chiều hấp hối, tạo thành một không gian rất đặc biệt. Đây là lúc tôi có thể vất bỏ những mệt nhọc, ưu tư, muộn phiền…ký ức hiện dần…thả trôi về dòng sông thơ ấu.
Bước lặng giữa hàng me, lá me nhẹ dẫn về Nhà Nguyện cũ, nằm cạnh hông mả Vi-Baux dầy cỏ. Vâng, Nhà Nguyện của 40 năm xưa cũ, chốn khởi đầu chuyện tình cậu trò nhỏ với Đấng Cao. Nhà Nguyện nhỏ…Lớp Học già nhiều chứng tích…Ối! chốn ôm ấp 40 năm tình cũ, ôm ấp những nụ cười rạng rỡ, ôm ấp những lỗi lầm vụn vại, ôm 61 hồn thơ tìm đến chân Thập Tự. Cơn gió nhẹ xoáy lá me bay cao vút…
Dòng đời nghiệt ngã! Mang về 30 năm viễn xứ, cắt mất rồi tuổi thơ ngây ngày nào! Mang về chân trời mới, cắt mất rồi trời rêu phong chứng tích! Phải chấp nhận dòng đời! Chấp nhận hàng me không còn nghiêng nắng! Dế rút vào hang khi mất dấu cỏ xanh! Phải chấp nhận! Bạn tôi giờ đầu điểm sương. Bạn tôi giờ thành nhân. Bạn tôi giờ nặng chất Doparmin. Cho tôi một cuộc đời…cắt mất đi thời thơ ấu…Ôi! Dòng đời nghiệt ngã!
Tôi muốn tìm ngày tháng cũ…Xin cho ý tiếp :Ông Bụt ạ!
Ex Phụng 799

From: Du Sinh <dusinh@gmail.com>

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.