Thứ Bảy, 11 tháng 7, 2015

Cuoi tuan

BA CP Đ CA S V TÔNG Đ KITÔ

Nikos Kazantzakis tng nói rng có 3 loi linh hn và 3 kiu người cu nguyn:                                       
Con là chiếc cung trong tay Người, Chúa ơi, xin hãy kéo con, nếu không con s mc nát. Xin đng kéo con quá mc, Chúa ơi, con s gãy mt. Hãy kéo con hơn mc bình thường, Chúa ơi, ai thèm quan tâm nếu con có gãy đi chăng na!                              
Khi tôi nhìn vào cuc đi, tôi cũng thy có ba cuc tranh đu ln lao, không phi là khác so vi nhng cuc tranh đu mà Kazantzakis đã gi tên. Và mi cuc đu tranh đó tương ng vi mt cp đ trong s v tông đ Kitô. Nhng cuc tranh đu ln lao đó là gì, và nhng cp đ tông đ đó là gì? Có ba giai đon chính trong hành trình con người và hành trình tâm linh ca chúng ta:                                          
S v Tông đ Căn ct – Cuc tranh đu đ thu vén đi mình. S v Tông đ To sinh – Cuc tranh đu đ trao hiến cuc đi mình. S v Tông đ Trit đ – Cuc tranh đu đ trao hiến cái chết ca mình                                                                               

 S v Tông đ Căn ct và cuc tranh đu đ thu vén đi mình là nhim v đu tiên trong đi. Bt đu vi hơi th đu tiên, chúng ta n lc cht vt đ tìm cho được mt bn sc và t đó tìm thy s viên mãn và bình an. Chúng ta sinh ra trong bnh vin và sm được đưa v nhà là nơi có cha m, có gia đình và mt nơi ca chính mình. Giai đon này, thi thơ u, theo ý Chúa và ý ca t nhiên là thi gian an toàn. Khi là đa tr, nhng cuc tranh đu quan trng ca chúng ta vn chưa bt đu. Nhưng điu đó s thay đi hn vào tui dy thì.                                                                                            
Nói nôm na, Chúa và t nhiên thiết kế tui dy thì đ thúc đy chúng ta ra khi nhà mình đ đi tìm mt ngôi nhà mà chúng ta t xây lên. Và thường tui đó đã hoàn thành tt công vic đó. Nó giáng vào ta s ri lon và s mãnh lit, thi bay tui thơ ca ta đi và thúc chúng ta đi ra, bt an, thúc đy bi tính dc, tràn đy nhng ước mơ to tát, nhưng tinh thn thì ri rm và bt an, tìm kiếm mt quê nhà mi, mt quê nhà mà ta t xây cho chính mình. Cuc tranh đu này, t ch bthúc đy mt cách bt an ra khi quê nhà đu tiên ca mình đến ch tìm thy mt nơi đ li gi là quê nhà, là cuc hành trình ca s v Tông đ Căn ct.                                                        
    Thông thường chúng ta tht s li tìm thy quê nhà ca mình. Vào mt thi đim nào đó, chúng ta cp bến. Chúng ta thy mình “ nhà” ln na, nghĩa là, vi mt nơi đ sng ca chính ta, mt công vic, mt s nghip, mt ngh nghip, người chng hay v, con cái, tài sn, mt lot các trách nhim, và mt đa vvà bn sc nht đnh. Vào lúc đó, cuc tranh đu căn bn trong đi ta thay đi, mc dù có th mt nhiu năm ta mi ý thc được và chp nhn điu đó. Câu hi ca chúng ta lúc đó không còn là: “Làm thế nào ta thu vén đi mình?” mà đúng hơn đã thành: “Làm thế nào ta có th trao hiến đi mình mt cách sâu sc hơn, hào phóng hơn và ý nghĩa hơn?” Vào lúc đó, chúng ta bước vào giai đon hai ca s v tông đ.                               
     S v Tông đ To sinh và cuc tranh đu đ trao hiến cuc đi mình là mt giai đon mà phn ln mi người bt đu vào mt lúc nào đó trong đ tui hai mươi hoc ba mươi, mc dù mt s người mt nhiu thi gian hơn đ vượt qua ngưỡng đó. Hơn na, chuyn vượt qua đó không bao gi thun túy và trn vn, cuc tranh đu đ tìm bn sc ca mình và s viên mãn cá nhân chưa bao gi kết thúc mt cách hoàn toàn; nhưng vào mt thi đim nht đnh, chúng ta bt đu sng vì người khác nhiu hơn là vì chính mình. S v Tông đ To sinh bt đu vào lúc đó, và đi vi phn ln chúng ta, nó s là giai đon dài nht trong đi. Trong sut nhng năm đó, đi ta có nhim v rõ ràng: làm sao ta trao hiến đi mình mt cách thun khiết hơn, hào phóng hơn, to sinh hơn?                                                          
Nhưng làm nhng người ln trách nhim, điu hành gia đình, nhà th và công vic ca thế gii không phi là giai đon cui cùng trong đi ta. Chúng ta vn phi chết; nhim v gây ám nh ln hơn hết thy. Và vy là cơ s mc đnh ca chúng ta li phi dch chuyn mt ln na: Đến mt thi đim trong đi, câu hi tht s ca ta không còn là: “Tôi vn có th làm gì đ đi mình đóng góp được?” mà câu hi tr thành “Gi đây tôi có th sng như thế nào đ cái chết ca tôi s là mt s chúc phúc tt lành nht cho gia đình tôi, giáo hi ca tôi và thế gii này?”                                   

 S v tông đ trit đ và cuc tranh đu đ trao hiến cái chết ca mình là giai đon cui cùng ca cuc đi: là Kitô hu, chúng ta tin rng Chúa Giêsu đã sng và đã chết vì chúng ta, rng Người đã trao cho chúng ta c s sng và cái chết ca Người. Nhưng chúng ta thường không phân bit được rng có hai hướng rõ ràng và tách bit  đây: Chúa Giêsu trao cho chúng ta s sng ca Người theo mt hướng, và trao cho ta cái chết ca Người theo mt hướng khác. Người trao s sng ca Người cho ta thông qua s ch đng, thông qua các hành đng to sinh ca Người cho chúng ta; và Người trao cái chết thông qua sth đng, thông qua vic tiếp nhn bng tình thương yêu s bt lc, s nh bé, nhng ni s nhc, và ni cô đơn ca cái chết.                                                                                        
Ging Chúa Giêsu, chúng ta cũng sinh ra là đ trao hiến đi mình mt cách hào phóng và không v k, nhưng chúng ta sinh ra cũng là đ ri b hành tinh này theo mt cách mà s tiêu biến và cái chết ca chúng ta là món quà cui cùng, và có l ln lao nht, cho thế gii. Không cn phi nói, điu đó chng d dàng gì. Đi vi s mnh tông đ đng sau v thy s đòi hi chúng ta cui cùng cũng phi đ m hôi máu và cm thy “cách xa mi người mt quãng đá quăng”. Cuc tranh đu này, đ trao hiến cái chết ca mình, như khi ta đã tng trao hiến đi sng ca mình, làm nên s v Tông đ Trit đ.                     
Khi chúng ta nhìn vào nhng yêu cu ca s v tông đ, chúng ta thy rng không có kích thước mu cho tt c mi người.
                                                             RON ROLHEISER, OMI

NB: OMI : The Missionary Oblates of Mary Immaculate = dòng Hiến Sĩ Đc Maria Vô Nhim

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.