Thứ Sáu, 26 tháng 9, 2014

chuyện cuối tuần

"Hai thái độ". Mt 21, 28-32

                               

                           HAI ANH EM    

 Tại một vùng nông thôn nước Mỹ, có hai anh em nhà kia vì quá đói kém, bần cùng đã rủ nhau đi ăn cắp cừu của nông dân trong vùng. Không may hai anh em bị bắt. Dân trong làng đưa ra một hình phạt là khắc lên trán tội nhân hai mẫu tự "ST", có nghĩa là quân trộm cắp (viết tắt từ chữ stealer).

Không chịu nổi sự nhục nhã này, người anh đã trốn sang một vùng khác sinh sống hòng chôn chặt dĩ vãng. Thế nhưng anh chẳng bao giờ quên được nỗi nhục nhã mỗi khi ai đó hỏi anh về ý nghĩa hai chữ "ST" đáng nguyền rủa này.

Còn người em, anh tự nói với bản thân mình: " Tôi không thể từ bỏ sự tin cẩn của những người xung quanh và của chính tôi". Thế là anh tiếp tục ở lại xứ sở của mình. Chẳng mấy chốc anh đã xây dựng cho mình một sự nghiệp cũng như tiếng thơm là một người nhân hậu. Anh sẵn sàng giúp đỡ người khác với tất cả những gì mình có thể. Tuy nhiên, cho dẫu thời gian có qua đi, hai mẫu tự "ST" vẫn còn in dấu trên vầng trán anh.

Ngày kia, có một người lạ mặt hỏi một cụ già trong làng về ý nghĩa hai mẫu tự này. Cụ già suy nghĩ rồi trả lời " Tôi không biết rõ lai lịch của hai chữ viết tắt ấy, nhưng cứ nhìn vào cuộc sống của anh ta, tôi đoán hai chữ đó có nghĩa là người thánh thiện (saint).

             HAI CON KÉT

Trong một khu rừng nọ, có một tổ két có hai con két con.Một hôm, trong lúc két mẹ đi kiếm mồi, những người thợ săn phát hiện ra tổ két. Một người trong nhóm trèo lên cây định bắt tất cả hai két con mang đi, nhưng anh chỉ bắt được một con, còn một con đã thoát được, bay đến đậu bên túp lều của một vị ẩn sĩ. Con két lọt vào tay người thợ săn được nhốt trong một chiếc lồng. Không mấy chốc nó cũng được lột lưỡi, nói được tiếng nói của loài người. Con két đậu trên túp lều của vị ẩn sĩ cũng được vị ẩn sĩ đem vào lều và săn sóc chu đáo. Mỗi ngày một ít, mỗi khi vị ẩn sĩ cầu nguyện, con két cũng lập lại những lời cầu kinh và ngay cả những lời chào hỏi của ông với khách qua đường.

 Một ngày nọ, một người quí tộc cưỡi ngựa đi qua khu rừng. Khi đi ngang qua căn nhà của người thợ săn, ông nghe tiếng con két hô lớn:

- Bắt lấy nó. Ðồ khốn kiếp. Bắt lấy nó.

Quá sợ hãi, ông quất ngựa chạy ra khỏi vùng cấm kỵ. Ði một đoạn, ông thấy có một túp lều và từ trong túp lều, bên cánh cửa ông lại nghe tiếng một con két nói nhẹ nhàng:

- Tội nghiệp quá! Chắc quí nhân mệt lắm, vào đây nghỉ ngơi một chút, cứ xem như đây là nhà của quí nhân.

 Vào trong túp lều đơn sơ của vị ẩn sĩ, người quí tộc thắc mắc:

- Thưa ngài, cách đây không xa, một con két khác đã nói với tôi những lời hoàn toàn có tính cách rủa xả và đe dọa, còn con két của ngài lại chỉ nói những lời lịch sự, nhã nhặn.

Vị ẩn sĩ mĩm cười giải thích:

- Hai con két này vốn là anh em với nhau đó.

Nhà quí tộc ngạc nhiên hỏi:

- Anh em nhưng tại sao nói năng khác nhau như thế? Tại sao con két của ngài lịch sự tử tế, còn con kia lại dữ tợn như vậy?

Vị ẩn sĩ trả lời:

- Két thì không có két nào là tốt, két nào là xấu cả, chúng chỉ học và lập lại những gì chúng đã nghe mà thôi. Ngài không tin là loài người cũng giống như vậy sao?

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.